Chương 2115: Điều tra quá khứ của cô! (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 666 chữ
- 2022-02-18 03:42:49
Anh nhìn chằm chằm vào cô như thể một con báo săn đang quan sát con mồi ưng ý, hơn nữa chuẩn bị vươn móng vuốt từ từ về phía trước và...
n8uốt trọn cô vào bụng.
Xem phim, dạo phố, ăn khuya.
Cô không có tính tiểu thư mà Nghiêm Thư Hãn cũng chẳng có thói thiếu gia.
Vừa rồi Dịch Tiểu Linh luôn trong trạng thái ngẩn ngơ nên không thấy đói, bây giờ ngồi trước mặt Nghiêm Thư Hãn và nhìn anh ăn sủi cảo thì cái bụng nhỏ bắt đầu hát bài
vườn không nhà trống
.
Hiện giờ cô nói muốn ăn thì có mất mặt quá hay không?
Muốn ăn hả?
Nghiêm Thư Hãn đột nhiên gắp một miếng sủi cảo hấp lên và huơ huơ trước mặt cô như thể đã nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô vậy.
Đói bụng không? Chúng ta đi ăn gì đó đi.
Nghiêm Thư Hãn chợt lên tiếng hỏi.
Lời nói quen thuộc như trong hồi ức của Dịch Tiểu Linh làm ánh mắt cô lảng đi.
Dường như thời gian đã lùi về thời điểm một năm trước, trước lúc cô ra nước ngoài.
Hai người cùng vào cùng ra, chỉ cần có cơ hội là sẽ lén lút chạy ra ngoài hẹn hò ngay.
Chỉ cần hai người ở bên nhau thì cơm Tây cũng được mà món ven đường cũng không lạ gì.
Lần nào cô cũng dính lấy anh, dù có bị Dịch Hải Âm phát hiện rồi đòi đánh chết cũng không chịu tách ra...
Sau đó, anh lại gắp một miếng khác và đưa qua đưa lại trước mặt cô.
Em không ăn thật à? Không ăn thì anh ăn hết đó.
Nghiêm Thư Hãn hỏi đầy ẩn ý, ánh mắt khi nhìn cô cũng có vẻ trêu đùa.
Mỗi lần hai nhân vật nam và nữ chính trên phim điện ảnh thân mật với nhau đều9 trở thành lý do cho Nghiêm Thư Hãn sàm sỡ cô một cách quang minh chính đại.
Lúc rời khỏi rạp chiếu phim, môi của Dịch Tiểu Linh đỏ rực n6hư vừa làm chuyện xấu gì vậy...
Nơi này không có phóng viên, chúng ta không cần...
A!
Câu nói còn lại của Dịch Tiểu Linh đều bị chặn lại 3trong miệng! Những lần sau đó đều thành nước chảy mây trôi.
Chiếc áo khoác dài bao quanh cơ thể cao ráo khiến anh trông như một pho tượng điêu khắc.
Anh ôm chặt Dịch Tiểu Linh trong lòng và kéo áo khoác bao bọc lấy cô, vì vậy mà nhìn thoáng qua cứ tưởng chỉ có một người dưới lớp áo khoác ấy.
Em không đói, bây giờ cũng muộn rồi, em còn chưa chuẩn bị bài cho môn ngày mai...
Anh đói, đi ăn với anh đi.
Nghiêm Thư Hãn lạnh lùng cắt lời cô, sau đó ôm cô đi về phía một con phố ăn vặt gần rạp chiếu phim, Hai người tìm một chỗ ngồi xuống và gọi một phần sủi cảo hấp.
Nhân sủi cảo là loại cô thích.
Dịch Tiểu Linh đỏ mặt, cơ thể lâng lâng và lảo đảo được Nghiêm Thư Hãn dắt ra ngoài.
Sự chênh lệc5h nhiệt độ giữa ban ngày và ban đêm ở thành phố S là rất lớn nên Nghiêm Thư Hãn đã chuẩn bị sẵn áo khoác.
Ngày hôm nay của cô như một giấc mơ vậy.
Kể từ khi cô nhận được yêu cầu phối hợp diễn kịch với Nghiêm Thư Hãn từ cuộc gọi của Nghiêm Thừa Trì, mọi chuyện đều giống một cơn mơ.
Thân mật khăng khít.
Mùi hương dễ ngửi trên người anh quẩn quanh người Dịch Tiểu Linh làm gương mặt nhỏ nhắn vốn đã hồng của cô đỏ rực như tôm luộc.
Dịch Tiểu Linh nuốt nước bọt.
Cô còn đang do dự có nên gật đầu hay không thì miếng sủi cảo vốn còn đang lắc lư trước mắt cô đã chui vào trong miệng của Nghiêm Thư Hãn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.