Chương 2124: Điều tra quá khứ của cô! (21)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 559 chữ
- 2022-02-18 03:42:49
Anh vừa định an ủi thì cô đã ôm lấy anh, khóc òa lên.
Khóc như xé nát tim gan, như một đứa trẻ tủi thân vì không giành được kẹo...
8
Rõ ràng trẻ con như vậy, nhưng toàn thân toàn tâm ỷ lại vào anh, khiến anh tìm được cảm giác quen thuộc đã lâu không thấy.
Là cô v3ợ nhỏ của anh.
Sau đó, anh cũng rất tự nhiên leo lên giường ngủ, để cô tiếp tục lấy anh làm gối ôm, ngủ cả đêm.
Chỉ có điều, trời vừa sáng anh đã rời giường.
Cho nên Dịch Tiểu Linh chỉ cho rằng đêm qua mình thực sự ôm gối ôm ngủ cả đêm...
Ở bên ngoài như một bà chúa nhỏ, chỉ khi ở trước mặt anh mới có thể giống như một đứa trẻ chưa trưởng thành, là cô dâu 9nhỏ thích nhõng nhẽo làm nũng giả bộ đáng thương...
Cô khóc bao lâu thì anh ôm cô, đứng bên cạnh cô bấy lâu.
Đứng tới lúc chân6 tê rần, đang lo lắng cô có khóc đến kiệt sức hay không, vừa cúi đầu nhìn đã phát hiện cô còn đang thút thít, cả người dựa vào ngực anh, lim d5im buồn ngủ.
Anh nhìn chằm chằm cô gái lau hết nước mắt nước mũi vào ngực mình xong lại ngủ say sưa, thực sự dở khóc dở cười.
Cuối cùng ôm cô lên xe, đưa về căn hộ.
Giúp cô thu dọn xong xuôi mới để cô ngủ trên giường mình.
Rầm...
Anh hoảng hốt, vội vàng đẩy cửa vọt vào.
Thấy rõ cảnh tượng trước mắt thì ngây ngẩn cả người.
Dịch Tiểu Linh ngã chỏng vó bên cạnh bồn cầu, cô đang đánh răng thì đột nhiên trượt chân, nuốt xuống bao nhiêu là ngụm bọt không nói, buồn nhất là đầu của cô lại cắm thẳng vào trong bồn cầu...
Cốc cốc!
Ánh mắt Nghiêm Thư Hãn sáng lên, gõ hai cái lên cửa.
Không có tiếng động.
Anh vặn mở cửa phòng, đẩy cửa đi vào.
Trong phòng trống không, chẳng có ai.
Cô ngủ dậy lúc nào? Lại trốn đi đâu? Nghiêm Thư Hãn chau mày, xoay người đi về phía toilet.
Vừa đi tới cửa đã nghe thấy bên trong vang lên một tiếng động nặng nề, sau đó là tiếng kêu thất thanh của Dịch Tiểu Linh.
Trên gương mặt anh tuấn của Nghiêm Thư Hãn hiện lên vẻ kinh ngạc, sau đó, anh nhanh chóng xoay người, nín cười, đi ra ngoài.
Mới vừa ra khỏi toilet, anh không nhịn được nữa mà phá lên cười.
Dịch Tiểu Linh:...
Bây giờ cô cảm thấy sống không còn gì để luyến tiếc, có thể tự sát không? Tốt xấu gì bọn họ cũng là bạn cùng phòng, anh có thể có tình đồng đội một chút được không ít nhất cũng phải hỏi cô có bị thương hay không, vậy mà lại quay đầu bước đi, còn cười vui vẻ như vậy...
Uổng công cô còn áy này vì hôm qua không khống chế được cảm xúc, ôm anh khóc, trét nước mắt nước mũi khắp người anh.
Dịch Tiểu Linh, em còn có nửa giờ để sửa soạn, sau nửa giờ, chúng ta sẽ tới bệnh viện hỏi thăm thím út.
Giọng nói lạnh như băng của Nghiêm Thư Hãn vang lên bên ngoài toilet.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.