Chương 2152: Phong thư thần bí (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 619 chữ
- 2022-02-18 03:48:13
Anh hơi ngẩn ra, vừa cầm tấm hình lên và thấy rõ người trong hình là ai thì thân thể lập tức cứng đờ! Con người tuyệt đẹp bỗng nhiên8 co rụt lại.
Bàn tay đang cầm tấm hình âm thầm siết chặt, đầu ngón tay dùng sức nắm nó như thể không tin được hình ảnh mình3 vừa thấy...
Em về rồi.
Dịch Tiểu Linh đẩy cửa ra, tay xách một chai rượu vang đỏ và một lốc nến vào nhà.
Ng5ay lúc cô sắp đến bên cạnh Nghiêm Thư Hãn, anh chậm rãi ngẩng đầu nhìn cô như rốt cuộc cũng phát hiện có người quay về.
Tuy nhiên, trong mắt anh lại ẩn chứa cảm xúc rất phức tạp, phức tạp đến nỗi Dịch Tiểu Linh cũng bất chợt nhận thấy điểm khác thường.
Cô để đồ trên tay xuống rồi đi về phía anh.
Chỉ một ánh nhìn thoáng qua mà cô đã ngơ ngác đứng trơ ra tại chỗ như bị sét đánh.
Gương mặt xinh đẹp lập tức biến sắc, trắng bệch như tờ giấy.
Cô đứng yên mà tay chân cứ luống cuống, năm ngón tay hơi giơ lên như muốn bắt lấy gì đó nhưng lại chỉ bắt được không khí, cuối cùng nắm chặt lại.
Ngay khi cô sắp đến gần, Nghiêm Thư Hãn đột nhiên siết chặt tay, đầu óc cũng tỉnh táo lại, nhét toàn bộ ảnh chụp vào trong phong thư.
Có điều, dù cho anh có nhanh tay đến đâu cũng không nhanh bằng đôi mắt của Dịch Tiểu Linh.
Cô nhìn thấy rồi...
Những hình ảnh của một năm trước lần lượt lướt qua đầu cô.
Chân tướng mà cô chưa kịp nói với Nghiêm Thư Hãn lại được phô bày trước mặt anh một cách tàn khốc như vậy.
Đừng nhìn...
Cô cởi 9giày, vừa định nhào vào lòng Nghiêm Thư Hãn đòi khen ngợi thì đã thấy bóng dáng anh đứng vững trước phòng khách.
Hình như a6nh không nghe thấy tiếng cô trở về.
Anh đang nhìn gì đó, có đẹp bằng em không?
Dịch Tiểu Linh bĩu môi đến gần.
Đừng nhìn...
Cơ thể Dịch Tiểu Linh không kiếm được run lên.
Ngay sau đó, cô nhào đến hàng giành lấy phong thư trong tay Nghiêm Thư Hãn.
Trong đầu cô chỉ còn lại một ý nghĩ, đó là cô không muốn để anh thấy dáng vẻ ấy của mình!
.
Nghiêm Thư Hãn dân thoát khỏi trạng thái ngạc nhiên, đang do dự có nên hỏi cô về tính xác thực của những tấm hình này không thì đã thấy cô phản ứng như vậy, điều này làm trái tim anh chùng xuống.
Anh trả hình lại cho em đi, đừng nhìn, em xin anh đừng nhìn...
Dịch Tiểu Linh bắt lấy áo của Nghiêm Thư Hãn như phát điện, nước mắt lập tức lăn trên gò má.
Nghiêm Thư Hãn muốn ôm lấy cô nhưng cô lại cướp phong thư về và lùi ra sau, đồng thời không ngừng lắc đầu:
Đừng đụng vào em, bẩn lắm...
Tiểu Linh, em bình tĩnh lại đã.
Nghiêm Thư Hãn đặt hai tay lên vai của cô, khẽ an ủi cô bằng giọng nói êm dịu:
Em nghe anh nói đi, cho dù chuyện gì xảy ra thì anh vẫn sẽ ở bên cạnh em, em có nghe thấy không?
Không, chúng ta không nên ở bên nhau, em không xứng...
Em không muốn để anh nhìn thấy dáng vẻ này của em...
Môi Dịch Tiểu Linh trắng bệch, cơ thể run rẩy dữ dội.
Cô chợt đẩy Nghiêm Thư Hãn ra rồi chạy thẳng về phòng của mình.
Ngay sau đó, cô dùng sức đóng cửa phòng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.