Chương 217: Đợi một người khác xuất hiện (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 670 chữ
- 2022-02-06 12:47:48
Anh ta tìm cả đêm, cuối cùng tìm được Nghiêm Thừa Trì đang say mèm trong một quán rượu...
Đó là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất trong nh8iều năm bên cạnh Nghiêm Thừa Trì, cậu ta thấy anh khổ sở như vậy.
Trong đầu anh lại hiện lên hình ảnh một bóng hình bé nhỏ xinh xắn đang dựa vào lòng anh, đợi anh lột vỏ tôm hùm đất.
Anh đeo bao tay, lột vỏ hết con tôm hùm đất này đến con tôm hùm đất khác, nhưng lại không ăn miếng nào.
Màn đêm buông xuống.
Trên đường giăng đèn kết hoa, các cửa hàng đều trưng bày đủ loại mặt hàng nhãn hiệu cho ngày lễ tình nhân.
Trong cửa hàng không còn ông chú mập hay cho cô thêm vài con tôm hùm đất nữa.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trì lóe sáng, anh đi tới chọn một hộp tôm hùm đất xào cay, sau đó xách trên tay, tiếp tục đi vào sân trường.
Ngay sau đó anh đạp chân ga, chiếc xe thể thao lao vút đi.
Két!
Khu chợ nhỏ ở cổng sau trường thường ngày náo nhiệt, nay bởi vì những nơi khác có hoạt động ngày lễ Thất Tịch, nên không có nhiều người lui tới.
Cửa hàng bán tôm hùm đất vào bốn năm trước mà Hạ Trường Duyệt rất thích, hiện giờ vẫn còn buôn bán, nhưng dường như đã đổi chủ.
Dưới ánh đèn đường u ám, chiếc xe thể thao dừng lại ở cửa sau trường Đại học G.
Trong bóng đêm, cửa sổ xe từ từ kéo xuống, lộ ra khuôn mặt đẹp như tạc của người đàn ông.
Nhìn tất cả cảnh vật quen thuộc trước mắt, đôi mắt đen sâu thẳm của anh lờ mờ toát ra cảm xúc phức tạp.
Ngay sau đó, anh đẩy cửa xe bước xuống.
Người đi trên đường dường như đều có đôi có cặp, lâu lâu xuất hiện một người, đều có vẻ cô đơn.
Nghiêm Thừa Trì dựa thân hình cao lớn vào ghế xe, nhìn đám đông vui vẻ qua lại, ánh mắt gợi cảm lấp lánh.
Quần anh bị rượu thấm ướt, áo sơ mi đắt tiền nhăn nhúm như giẻ lau, anh3 đi đứng không vững, miệng còn gọi tên một người.
Lúc đó cậu ta chỉ nghe loáng thoáng, thật tình không biết là ai.
Đi đến khu phòng học bọn họ từng trú mưa, bước chân anh khựng lại.
Anh đến dưới mái hiên lần nữa, thoải mái ngồi xuống bậc thang.
Cho đến khi Hạ9 Trường Duyệt xuất hiện trước mặt Nghiêm Thừa Trì, cậu ta mới hiểu ra.
Hóa ra một người cô đơn là bởi vì đang đợi một người khác xuất hiệ6n...
Cậu vừa về, cũng nghỉ sớm đi, hôm nay không cần đi theo tôi.
Sắc mặt Nghiêm Thừa Trì bình thản trở lại, anh lạnh nhạt nói.
Cậu Trì, thật ra tôi...
Trợ lý Kim định nói mình không mệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh giá của Nghiêm Thừa Trì, đành cung kính cúi người, lui ra ngoài.
Phòng làm việc rộng lớn chỉ còn lại một mình Nghiêm Thừa Trì ngồi bất động.
Anh im lặng ngồi trên ghế, mặt vô cảm nhìn vào tờ lịch.
Anh đã nhìn không biết bao lâu mới từ từ đứng dậy, đưa tay lấy áo khoác, bước ra khỏi phòng.
Bộ vest sang trọng lịch lãm lại không hợp với tư thể hiện giờ của anh, nhưng anh lại không nhận ra, vẫn đưa tay mở hộp tôm hùm đất.
Mùi hương xộc vào mũi nhanh chóng kích thích vị giác.
Anh nhìn chằm chằm vào hộp thịt tôm đến ngây người.
Ngay sau đó, anh như tỉnh táo lại, đột nhiên đứng lên, hết tất cả tôm hùm đất đi, rồi cất bước về phía trước.
Hôm nay thời tiết rất tốt, không có gió không có mưa, bầu trời đêm rực rỡ đầy sao, giống như những viên kim cương rải rác trên ngân hà, sáng lấp lánh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.