Chương 2170: Đánh cược! (2)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 571 chữ
- 2022-02-18 03:48:13
...
Dịch Tiểu Linh cầm chặt điện thoại, hai mắt kinh ngạc trợn to.
Sao Nghiêm Thư Hãn lại biết chuyện của Văn Vũ Giai?8 Nghe giọng điệu của anh, anh đã biết hết tất cả, hơn nữa bây giờ đang ở cùng Mạnh Lương Phong, nếu anh có thể khuyến Mạnh Lươn3g Phong trở về thì ít nhất vợ chồng bọn họ có thể ngồi xuống từ từ nói chuyện.
Vũ Giai, được rồi, cậu không thể tắm nữa, nếu còn tiếp tục, cậu sẽ bị cảm lạnh mất!
Dịch Tiểu Linh nghẹn ngào, xông lên khóa vòi nước, dùng khăn bọc lấy cô ấy.
Cậu nghe tớ nói, chuyện này không phải lỗi của cậu, cậu đừng tự dằn vặt mình, sẽ qua cả thôi, nhất định sẽ qua thôi.
Dịch Tiểu Linh ôm lấy cô ấy, siết chặt, thân thể không khống chế được mà run rẩy theo.
Văn Vũ Giai hiện tại, giống như cô của một năm trước.
Cảnh tượng tương tự hiện lên trước mắt, mặt Dịch Tiểu Linh trắng bệt, lúc kéo Văn Vũ Giai ra ngoài, chân như giẫm lên nệm bông, không đứng vững nổi.
Cậu mở cửa ra, nếu cậu không mở tớ sẽ đạp cửa vào đấy!
Dịch Tiểu Linh lùi về sau một bước, toàn thân cũng chặt, đang chuẩn bị tìm vật gì đó tới phá cửa thì cửa phòng tắm chợt mở ra.
Văn Vũ Giai toàn thân ướt đẫm đứng ở cửa, trên người chỉ quấn một cái khăn tắm, cổ, cánh tay, cả hai chân lộ ra ngoài khăn tắm đều bị chà đỏ lên, toàn thân bị nước lạnh xổi lên run rẩy, đôi môi tím tái cả đi.
Vũ Giai, cậu nghe tớ nói không?
Dịch Tiểu Linh hốt hoảng, đưa tay dùng sức gõ cửa.
Giọng nói vô thức nâng cao.
Vũ Giai, cậu yên tâm,5 Mạnh Lương Phong không chạy quá xa, anh ấy chỉ đang ở gần đây hít thở không khí, chờ khi tỉnh táo lại, anh ấy sẽ trở về.
Dịch Tiểu Linh cúp điện thoại, vội an ủi bạn tốt của mình.
Tiểu Linh, tớ muốn tắm.
Văn Vũ Giai nghe cô nói vậy, ánh mắt khẽ chớp, đứng dậy khỏi sofa, đi về phía phòng tắm.
Sau đó, cửa phòng tắm khép lại.
Tiếng nước từ bên trong truyền tới, còn mang theo tiếng khóc bị đè nén.
Cảm ơn.
Mặc dù trong lòng Dịch Tiểu Li9nh cất giấu rất nhiều nghi vấn, nhưng vẫn cảm kích mở miệng.
Nghiêm Thư Hãn như cơn mưa kịp lúc của cô, đúng lúc cô đan6g không biết làm gì, anh đã chỉ ra phương hướng cho cô, cô không thể từ chối sự giúp đỡ của anh.
Dịch Tiểu Linh hiểu tâm trạng của cô ấy, vẫn chờ ở ngoài, thấy thời gian đủ lâu, cô đi vào phòng ngủ, cầm một bộ quần áo sạch ra giúp cô ấy.
Nhưng cô đứng ở cửa phòng tắm gọi vài tiếng, vẫn không có ai đáp lại.
Tiểu Linh, tớ cảm thấy mình rất bẩn, tớ tắm không sạch...
Hai mắt Văn Vũ Giai đỏ lên nhìn cô, vừa mở miệng nước mắt đã rơi lã chã.
Cô ấy lại suy sụp bước đến trước vòi sen, muốn tiếp tục tắm.
Vất vả lắm mới ổn định tinh thần, giúp Văn Vũ Giai mặc quần áo, chợt nghe tiếng đập cửa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.