Chương 2192: Món quà tốt nhất (10)



Tiểu Linh!
Nghiêm Thư Hãn nhíu mày, không ngờ cô lại có phản ứng lớn đến thế.

Anh nhanh chóng xuống xe đuổi theo.
Trước khi cô lên taxi, anh vươn tay chặn cô lại.


Anh thừa nhận là do lỗi của anh, sau này anh sẽ không lấy sức khỏe củ3a mình ra đùa nữa, em có thể nể tình anh vi phạm lần đầu...

Không.
Taxi lập tức rời đi trong nháy mắt, bỏ lại một mình Nghiêm Thư Hãn đứng nhìn bóng dáng cô khuất dần.
Anh chán nản giơ tay đập lên cốp sau xe của mình.
Chết tiệt, tại sao anh lại đi dạy tuyệt chiêu của mình cho Mạnh Lương Phong chứ? Bây giờ thì hay rồi, Dịch Tiểu Linh đã phát hiện ra rồi, hơn nữa cô còn liên tưởng đến những chuyện trước đây của bọn họ và cho rằng toàn là do anh giả vờ.
Bây giờ nghĩ lại, chẳng lẽ lần ngã bệnh ấy cũng không phải là ngoài ý muốn?!
Em muốn yên tĩnh một lát để suy nghĩ cẩn thận, rốt cuộc em đã bị anh lừa bao nhiêu lần trong mười tám năm qua.
Dịch Tiểu Linh đẩy cánh tay Nghiêm Thư Hãn ra, phồng má, trừng mắt ném cho anh cái nhìn cảnh cáo.
Tiếp đó, cô kéo cửa xe taxi và ngồi vào trong.
Cuối cùng, cô nói địa chỉ biệt thự nhà họ Dịch cho tài xế.
Cô còn nhớ rõ, có lần anh vô cùng đáng thương hỏi mình:
Vợ bé nhỏ, có phải nếu như anh không bị bệnh thì em sẽ không để ý tới anh không?
Lúc đó Dịch Tiểu Linh đau lòng trước gương mặt tái nhợt và ánh mắt cô đơn của anh đến mức không nói thành lời, chỉ có thể ôm chặt lấy anh, giơ tay đảm bảo, chỉ cần sau này anh không bị bệnh nữa thì cô sẽ không dỗi anh nữa.
Từ đó về sau, mỗi lần cô muốn giận anh thì anh lại lấy lời này ra chặn miệng cô.
Chặn suốt mười năm...
Hơn nữa, mỗi lần anh bị bệnh đều là lúc hai người giận dỗi nhau.
Chỉ cần cô giận dỗi thôi là y như rằng hôm sau anh đổ bệnh.
Sau đó, cô sẽ mềm lòng trước dáng vẻ ủ rũ của anh đến nỗi không thể tức giận được nữa, cuối cùng ngoan ngoãn chuồn vào biệt thự nhà họ Nghiêm chăm sóc anh, một tấc cũng không rời.
Bây giờ em nghi ngờ, những lần anh sinh bệnh trước k9ia đều là do anh cố ý để lừa gạt em, nếu không thì sao lại có chuyện hôm trước anh chọc em giận, hôm sau anh lại bị bệnh đúng lúc6 như vậy?
Ý nghĩ này vừa xẹt qua đầu liền khiến Dịch Tiểu Linh đột nhiên hiểu ra, kế đó nhìn về phía Nghiêm Thư Hãn bằng ánh mắt5 khiếp sợ.
Bọn họ ở bên nhau mười tám năm.
Thể chất của anh luôn rất tốt, số lần bị bệnh của anh chỉ có thể đếm bằng đầu ngón tay.
Mấu chốt là anh giả vờ thật.
Anh đã cướp sạch toàn bộ dinh dưỡng của Mạt Mạt từ lúc còn trong bụng mẹ nên thể chất vô cùng tốt, chẳng mấy khi sinh bệnh.
Từ lần đầu tiên phát hiện ra, khi mình bị bệnh thì Dịch Tiểu Linh sẽ đối xử tốt với mình vô cùng, thậm chí còn ngoan ngoãn nghe lời, thể là Nghiêm Thư Hãn quen đường quen nẻo.
Chỉ cần cô dỗi với anh là anh lại dùng chiêu này.

Chỉ cần anh giả vờ ốm, mệt mỏi đáng thương là Dịch Tiểu Linh sẽ hết giận, cứ ôm anh không chịu buông, cho dù Dịch Hải Âm đến bắt người cũng không chịu đi.

Hiện giờ lá bài tẩy bị phát hiện rồi...

Nghiêm Thư Hãn đi vòng qua ghế lái, ngồi vào xe, một tay nắm vô lăng, ánh mắt cũng trở nên sâu thẳm.

Không được, anh phải nghĩ ra một tuyệt chiêu phòng thân khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.