Chương 2197: Món quà tốt nhất (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 567 chữ
- 2022-02-18 03:48:14
Bây giờ chúng ta đi đâu?
Vừa lên xe, Dịch Tiểu Linh liền hỏi Nghiêm Thư Hãn vì biết chắc anh đã có kế hoạch rồi.
Giờ anh đã thắng cượ8c rồi thì em phải nghe lời anh, hôm nay anh bảo em làm cái gì thì em cũng không được từ chối.
Nghiêm Thư Hãn nhìn cô một cái rồi tiếp tục lái 3xe.
Không lâu sau, hai người đã đến biệt thự nhà họ Nghiêm.
Nơi anh muốn dẫn em đến là nhà anh à?
Đáy mắt Dịch Tiểu Linh ánh 9lên vẻ ngạc nhiên khi thấy tòa biệt thự xuất hiện trước mắt.
Cô còn tưởng anh sẽ kéo cô đi hẹn hò cơ.
Hình như em rất thất vọn6g nhỉ? Sao hả? Em muốn đi hẹn hò với anh à?
Nghiêm Thư Hãn bỗng tiến đến trước mặt cô, từ hơi thở đến ánh mắt đều lộ vẻ quyến rũ.
Ở chỗ đó có một cây hòe rất lớn.
Cây hòe đã ở đây từ lúc biệt thự nhà họ Nghiệm được xây dựng xong, tuổi thọ của gốc cây này còn lớn hơn tuổi của bọn họ nữa.
Còn nhớ rõ nơi này không?
Nghiêm Thư Hãn buông tay cô ra, bước lên trước, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve thân cây khô.
Dịch5 Tiểu Linh: ...
Cô không nói gì, đánh chết cũng sẽ không thừa nhận.
Nghiêm Thư Hãn cong môi cười, dắt cô vào biệt thự nhà họ Nghiêm nhưng không vào phòng khách mà là đến sân trong của biệt thự.
Em muốn khắc lên cây, đây sẽ là chứng cứ nếu như anh trở mặt không chịu nhận.
Không chỉ trên thân cây mà đến nhánh cây cũng được cô buộc rất nhiều dây ruy bằng trái tim.
Cô nói muốn biến cây hòe này thành gốc cây chứng kiến tình yêu của hai người.
Trên thân đại thụ phải nhiều người cùng ôm mới xuể này có khắc hai cái tên rất rõ ràng, ở giữa hai cái tên còn có một mũi tên của thần Cupid.
Đó là kỷ niệm mà bọn họ đã để lại trong những lần hẹn hò lén lút.
Lúc đó cô nói:
Con trai chỉ toàn nói dối, sau này lỡ như anh không nhận thì sao.
Lúc đó em còn nhỏ, không hiểu chuyện...
Chính Dịch Tiểu Linh cũng không nhịn được đỏ mặt khi nhớ lại những chuyện mình đã từng làm, Lúc ấy, vì để theo đuổi Nghiêm Thư Hãn cô đã chẳng hề màng tới thứ gọi là thể diện của một cô gái.
Cô chẳng biết thế nào là rụt rè, khó trách ba cô lại tức giận đến mức bắt cô về nhà là cẩm túc ngay.
Anh rất thích em của trước đây.
Nghiêm Thư Hãn thản nhiên lên tiếng.
Anh lùi về sau một bước rồi ngồi xuống mặt cỏ, nhìn cây hòe trước mặt bằng ánh mắt sâu thẳm.
Em biết anh đã sống thế nào trong một năm em bỏ đi không?
Mỗi ngày anh chỉ làm việc và làm việc, bởi vì anh không biết mình còn có thể làm được gì khác trong những ngày tháng em không ở bên nữa.
Nghiêm Thư Hãn ngẩng đầu nhìn về phía cô.
Về sau mẹ anh phát hiện điều khác thường đó nên bắt buộc anh phải nghỉ ngơi, không được đến công ty.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.