Chương 2199: Kẻ đứng đằng sau (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 564 chữ
- 2022-02-18 03:48:14
Em còn chưa nói cho anh biết em có thích món quà này không?
Nghiêm Thư Hãn lật tập tranh tới trang cuối cùng, đặt tay lên b8ức vẽ, trên gương mặt xinh đẹp của cô gái trong tranh.
Bức vẽ cuối cùng trong tập tranh của anh, là Dịch Tiểu Linh m3ười tám tuổi.
Điều anh muốn nghe, không phải ba chữ này.
Nghiêm Thư Hãn nắm lấy cằm cô, ép cô ngẩng đầu, con ngươi đen sâu thẳm lóe lên ánh nhìn không cho phép làm ngơ.
.
Dịch Tiểu Linh ngẩn ra, trong mắt hiện lên vẻ e sợ, muốn nói gì đó, Nghiêm Thư Hãn lại lấp kín môi cô, không cho cô mở miệng.
...
Vì lời này của anh mà dòng nước mắt Dịch Tiểu Linh vẫn cố kìm nén bỗng trào ra khỏi hốc mắt.
Ôm anh, liều mạng gật đầu.
Cô bằng lòng! Cánh tay đang ôm lấy cô bỗng thắt chặt, trong đôi mắt đen láy đều là ánh nhìn đẩy cưng chiều.
Vợ bé nhỏ, chúng ta đính hôn, được không?
Nghiêm Thư Hãn như nhìn thấu sự dao động trong lòng cô, giọng nói trầm thấp chậm rãi vang lên bên tai cô, mang theo sức mê hoặc.
Đính hôn...
Tập đoàn Nghiêm Thị.
Văn phòng Tổng Giám đốc.
Trong kế hoạch của anh, đây là khi5 cô mười tám tuổi, mặc áo cưới, trở thành vợ sắp cưới của anh.
Dịch Tiểu Linh nhìn bức vẽ trước mắt, nước mắt vất vả lắm mới ngăn lại được bỗng chốc vỡ òa.
Điều ước vào sinh nhật mười tám tuổi của cô, chính là trở thành vợ sắp cưới của anh.
Bây giờ còn có thể chứ?
Chỉ cần em bằng lòng, chúng ta có thể giống như trước đây.
Nghiêm Thư Hãn dùng hai tay ôm mặt cô, nói chắc nịch.
Cô ngồi trong lòng anh, ôm anh thật chặt, nghẹn ngào không nói nên lời.
Chỉ có thể không ngừng nói xin lỗi...
Bối cảnh bức vẽ là biệt thự nhà họ Nghiêm, cô mặc một bộ áo cưới màu trắng tinh,ngồi trên xích đu dưới9 gốc cây hòe, anh mặc âu phục màu đen, tay ôm một bó hoa, đứng đằng sau xích đu của cô.
Nhân lúc cô lơ đãng, anh đưa6 tay nắm lấy dây xích cô, cô ngạc nhiên ngoảnh đầu, anh cúi đầu hôn lên môi cô...
Anh không nghe giải thích, cũng không cần kiểm cớ, anh chỉ muốn em nói cho anh biết em có yêu anh hay không?
...
Đối diện với ánh mắt cố chấp của anh, hai mắt Dịch Tiểu Linh đỏ hoe, đây là chàng trai cô yêu mười tám năm, cô căn bản không cách nào cự tuyệt một Nghiêm Thư Hãn như vậy.
Văn Vũ Giai và Mạnh Lương Phong đã làm lành rồi, có lẽ giữa bọn họ không phải là đường cùng không lối thoát.
Anh phải ăn nhiều thịt vào thì mới béo lên được.
Cũng không thể thiếu rau củ.
Anh nếm canh này thử xem, em đích thân nhìn nó được nấu xong đấy...
Dịch Tiểu Linh ghé vào bàn làm việc của Nghiêm Thư Hãn, vừa chỉ vào thức ăn trên bàn, cái miệng nhỏ huyền thuyên không ngừng.
Nghiêm Thư Hãn khẽ động đũa, lại gắp một miếng tôm bóc vỏ nhét vào miệng cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.