Chương 2224: Cô chấp nhận lên tiếng (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 721 chữ
- 2022-02-19 03:29:14
Không phải là anh vẫn luôn cho người theo dõi em đấy chứ?
Dịch Tiểu Linh nghẹn ngào thốt lên hỏi.
Nếu không thì sao? Anh sẽ ph8ải trơ mắt nhìn em im lặng biến mất không một lời từ biệt giống như một năm trước sao?
Nghiêm Thư Hãn đưa tay ra nắm lấy bả vai Dịch Ti3ểu Linh rồi kéo cô sát lại gần mình.
Là vì cuộc điện thoại em đã nhận lúc tối qua đúng không? Người kia đã nói những gì mà khiến em sợ như vậy? Em đã từng nói sẽ tin tưởng anh, sự tin tưởng của em chỉ được đến vậy thôi sao?
Không phải vậy...
Đối diện với ánh mắt tổn thương của Nghiêm Thư Hãn, Dịch Tiểu Linh hoảng hốt, trả lời theo bản năng.
Rốt cuộc là chuyện gì? Người kia uy hiếp em đúng không? Là do những tấm hình kia đúng không? Rõ ràng em hiểu rõ hơn ai hết là không thể lấy lại những tấm hình đó, cho dù em đi bất kỳ nơi nào thì người kia vẫn đang nằm thóp em, có thể dễ dàng gây khó dễ rồi uy hiếp em.
Nghiêm Thư Hãn tức giận gầm lên.
Em không quan tâm đến những tấm hình kia, em không sợ phải thân bại danh liệt, thế nhưng em sẽ không chịu nổi nếu như chỉ vì em mà anh bị mọi người nhạo báng.
Nếu như em cứ ở bên anh như vậy thì sớm muộn cũng sẽ có ngày em sẽ làm liên lụy đến anh...
Cô nhất định phải đi vì nếu như cô ở lại sẽ chỉ5 làm liên lụy đến anh mà thôi.
Cho dù cô làm bất kỳ chuyện gì cũng sẽ làm liên lụy đến anh.
Hôm qua em đã nhận lời với anh như thế nào? Em đã từng nói sẽ luôn ở bên anh, cho dù xảy r9a bất kỳ chuyện gì cũng sẽ cùng anh đổi mặt, vậy bây giờ thì sao, em định làm gì đây?
...
Dịch Tiểu Linh bị anh chất vấn không thể tr6ả lời được.
Cô cũng không muốn đi, thế nhưng cô không còn cách nào khác.
Nói đi, Dịch Tiểu Linh, em đừng tưởng em không nói gì thì anh sẽ không có cách nào xử lý em.
Giọng Nghiêm Thư Hãn trầm xuống, anh vác cô lên vai, xoay người bước ra ngoài.
Anh Hãn...
Dịch Tiểu Linh không ngờ rằng ngay trước mặt bao nhiêu vệ sĩ mà anh lại bể vác cô lên như vậy.
Về đến nhà, Dịch Tiểu Linh bị Nghiêm Thư Hãn đẩy xuống ghế sofa, cô đang định bò dậy thì thấy anh đã ngồi xuống bên cạnh rồi nhấn cô trở lại.
Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?
Hu hu, bây giờ cô làm gì còn mặt mũi mà gặp người khác nữa.
Cô cứ thế bị Nghiêm Thư Hãn vác ra ngoài sân bay rồi bị ném vào trong xe, đi về phía chung cư của hai người.
Cô hoảng hốt nắm chặt vai anh, vùng vẫy đòi xuống.
Bây giờ em gọi anh Hãn thì cũng muộn rồi.
Cho đến bây giờ cô cũng không thể ngờ rằng mình đã cố gắng nhiều năm như vậy mà cuối cùng lại trở thành gánh nặng của anh.
Cô không thể nào chấp nhận mình như vậy...
Tại sao rõ ràng trong lòng cô có anh thể nhưng lại không chịu tin tưởng anh? Nếu như rời đi mà có tác dụng thì sau lần cô bỏ đi một năm trước kia, mọi chuyện đã trôi qua rồi! Thế nhưng hoàn toàn không phải vậy! Mục đích của kẻ đứng sau này nhất định không đơn giản như vậy, không phải cô cứ lẳng lặng bỏ đi là có thể giải quyết.
Anh không hiểu, anh không hiểu gì hết.
Anh phải dạy lại quy củ cho em mới được!
Nghiêm Thư Hãn giơ tay lên rồi đánh vào mông Dịch Tiểu Linh một cái.
Dịch Tiểu Linh bị anh vác lên vai vốn đã xấu hổ đỏ bừng mặt, bây giờ khi trước mặt bao nhiêu người lại bị anh đánh vào mông như vậy, cô xấu hổ không dám ngẩng đầu lên, đành vùi mặt thật sâu vào sau lưng anh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.