Chương 2226: Cô chấp nhận lên tiếng (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 637 chữ
- 2022-02-19 03:29:14
Xung quanh đều tối đen như mực, vô cùng trống trải.
Cô không biết mình đang ở đâu nhưng cô nghe được có tiếng người nói chuyện ở rất gần. <8br>
Cô muốn gọi người nhưng miệng lại bị bịt chặt, không thể nào phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Cô chỉ có thể trợn to hai mắt, hoảng sợ đ3ánh giá hoàn cảnh xung quanh, muốn tìm cách rời khỏi nơi này trước.
Mày đừng quên cô ta là con gái nhà họ Dịch đấy.
Cô ta chỉ cần nói đại vài câu cũng dọa sợ mày rồi.
Đừng có nói nhảm với cô ta, hãy hưởng thụ cho tốt, sau đó chúng ta sẽ rút lui.
Nếu còn lề mề nữa thì đến lúc để Dịch Hải Âm tìm tới cửa, chúng ta chỉ có nước chết không có chỗ chôn.
Nghe lời gã cầm đầu, dáng vẻ thương hoa tiếc ngọc của đám người này đều biến mất không còn một chút.
Cho đến lúc này Dịch Tiểu Linh vẫn không thể ngờ rằng một ngày mình lại gặp phải chuyện kinh khủng như vậy.
Các anh em, hôm nay phúc của chúng ta không mỏng đâu...
Gã cầm đầu vừa dứt lời, đám người sau lưng gã bắt đầu cười khi ổ theo.
Dịch Tiểu Linh mơ hồ hiểu được mục đích của đối phương.
Cô hoảng sợ nhìn bọn chúng, liều mạng định lùi về phía sau, thế nhưng cô hoàn toàn không nhúc nhích được.
Một kẻ đưa tay bóp cằm cô, ép cô phải ngẩng đầu lên.
Đúng là cô chủ nhà họ Dịch trong truyền th5uyết, quả nhiên danh bất hư truyền.
Nhan sắc này đúng là đẹp hơn hết đám đàn bà tôi đã từng gặp, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt này xem, gần như có thể bóp ra nước được.
Trong đầu cô lúc này đều là hình ảnh của Nghiêm Thư Hãn, trong lòng cô không ngừng gọi tên anh.
Cô vô cùng hi vọng anh sẽ đột nhiên xuất hiện trước mặt cô, nói với cô sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu...
Thế nhưng cô không thể chờ được...
Thân hình mảnh mai bị trói chặt trên ghế, cô thậm chí không thể cử động nhẹ được, chỉ đành liều mạng dùng tỏ ý muốn nói gì đó.
Một kẻ trong đám bắt cóc vừa định cởi bịt miệng ra cho cô thì đã bị gã cầm đầu ngăn cản lại.
Không được cởi ra.
Thế nhưng cô chưa kịp nghĩa cách để gỡ bỏ sợi dây thừng thì đã bị bọn 9chúng phát hiện.
Lúc đẩy quá tối nên cô không nhìn rõ rốt cuộc là có bốn người hay năm người.
Bọn chúng đi về phía cô, vừa chọc gh6ẹo vừa nói những lời rất thô tục.
Lúc đó bọn chúng xông lên xé quần áo em ra, còn có người cầm máy ảnh chụp liên tục, em nhìn thấy ánh đèn chớp nhoáng nên theo bản năng muốn né tránh.
Trong lúc cuống cuồng, em đã xong cả người cả ghế lao vào gã đàn ông cầm đầu kia.
Dịch Tiểu Linh dùng sức cắn chặt răng.
Nói xong, cô nắm chặt cánh tay Nghiêm Thư Hãn.
Phải nhớ lại cảnh tượng lúc đó, cả người cô không ngừng run rẩy.
Lúc đấy ngoại trừ nỗi sợ hãi, cô còn vô cùng tuyệt vọng.
Trong lòng cô, người có thể nhìn thấy cơ thể cô chỉ có một mình Nghiêm Thư Hãn thôi.
Từ nhỏ họ đã cùng nhau lớn lên, đến lúc hiểu chuyện thì cũng đã hẹn ước sẽ ở bên nhau cả đời.
Bao nhiêu lần bọn họ thiếu chút nữa đã gạo nấu thành cơm, thế nhưng trước thời khắc mấu chốt anh vẫn kìm nén được chỉ vì muốn cho cô một đêm tân hôn khó quên.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.