Chương 2251: Bí mật bị phát hiện (4)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 590 chữ
- 2022-02-19 03:34:22
Đối diện với gương mặt đầm đìa nước mắt của cô, lòng anh thoáng căng thẳng.
Dịch Tiểu Linh nhìn ánh mắt đau khổ của anh, 8liều mạng lắc đầu.
Những lời trước đây em hứa với anh có còn tính không?
Nghiêm Thư Hãn nhìn vào mắt cô chăm chú, từng3 bước ép sát, muốn cô phải cho mình một đáp án.
Cô ngủ rồi, lại đột nhiên mở mắt, nhìn về phía Nghiêm Thư Hãn:
Anh Hãn, nếu cả đời này em cũng không có cách nào đối mặt...
Vành mắt cô phiếm hồng, nhớ tới cảnh tượng Dương Mộc Nhã và Hạ Trường Duyệt tưởng là mình mang thai lúc nãy, tim như bị người ta bóp nghẹt, khó chịu không thở nổi.
Nếu cả đời cô cũng không có cách nào ở bên Nghiêm Thư Hãn, bọn họ sẽ không thể có con.
Nếu hôm nay để cô rút lui, có phải ngày mai cô lại tiếp tục trốn tránh, 9nghĩ hết mọi cách đẩy anh ra xa giống như trước đây?
Dịch Tiểu Linh, trên ngón tay của em còn đang đeo nhẫn cầu hôn của anh, bâ6y giờ em lại muốn bỏ rơi anh sao?
Nghiêm Thư Hãn thấp giọng, hai tay nắm lấy bả vai cô, ánh mắt uất hận nhìn chằm chằm vào cô. 5
Cổ họng Dịch Tiểu Linh nghẹn lại, bỗng không nói nên lời.
Cô cắn môi, nước mắt không ngừng rơi lã chã.
Không đầu, đừng suy nghĩ linh tinh, mau ngủ đi.
Nghiêm Thư Hãn ôm cô, cưng chiều xoa xoa đầu nhỏ, cúi đầu khẽ khàng hôn lên môi cô.
Chỉ là một nụ hôn thoáng qua như chuồn chuồn lướt nước, không có thêm bất cứ động tác gì.
Dịch Tiểu Linh nhanh chóng thiếp đi, giọt nước trên mi mắt còn chưa khô, gương mặt tái nhợt hiện lên vẻ yếu ớt, phải dựa vào khuỷu tay anh, như một đứa trẻ thiếu cảm giác an toàn.
Đừng cắn, môi chảy máu cả rồi, nếu em còn không dừng lại, anh sẽ xem như là em muốn anh hôn em đấy.
Nghiêm Thư Hãn nhìn lướt qua gò má tái nhợt của cô, giọng điệu cũng trở nên mềm mại như dỗ trẻ con, nhẹ giọng dỗ dành cổ.
Chờ cảm xúc của cô ổn định trở lại, anh mới chịu buông tay, nhưng vẫn không cho cô rời đi mà cố chấp để cô ngủ trong lòng mình.
Ngủ đi, anh ôm em, sẽ không làm gì cả.
Nhưng mà...
Không nhưng nhị gì hết, nếu bây giờ rời đi, ông ngoại bà ngoại sẽ lo lắng có phải đã xảy ra chuyện gì hay không, em nhẫn tâm làm bọn họ lo lắng sao?
Nghiêm Thư Hãn khẽ mở môi mỏng.
Lời lẽ bình tĩnh, lại đâm trùng lòng hiếu thảo của Dịch Tiểu Linh.
Cô ngoan ngoãn gật đầu, dựa vào lòng anh, nhắm mắt lại, ép mình chìm vào giấc ngủ.
Mũi nhỏ liên tục sụt sịt, muốn cọ vào lồng ngực anh.
Nghiêm Thư Hãn vẫn luôn nằm yên, duy trì một tư thế.
Cho đến khi cô chìm sâu vào giấc ngủ, anh mới nâng đầu nhỏ của cô lên, nhẹ nhàng đặt lên gối, đắp kín chăn cho cô.
Ưm...
Dịch Tiểu Linh lật người, chăn tuột xuống để lộ bờ vai trắng nõn, trên bả vai cô còn có dấu hôn anh để lại.
Làn da mịn màng và dấu hôn chói lọi tạo nên sự tương phản rõ ràng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.