Chương 2260: Bí mật bị phát hiện (13)


Trông dáng vẻ như bị người ta đòi nợ!
Tiểu Linh, sao vậy? Em biết người đó à?
Nghiêm Thư Hãn phát hiện ra sự khác thường của 8cô, liền đưa tay kéo cô tới trước mặt mình.

Dịch Tiểu Linh vẫn cúi đầu, toàn thân run rẩy.

Cô cố gắng giữ cho 3mình tỉnh táo nhưng dù có làm thế nào cũng không khống chế được cơ thể.

Tiểu Linh, Tiểu Linh?
Nghiêm Thư Hãn nhíu mà9y, hai tay cầm lấy bả vai cô, buộc cô ngẩng đầu nhìn mình.

Rốt cuộc là làm sao vậy, đừng làm anh sợ.

Anh Hãn...
Cả6 người Dịch Tiểu Linh run rẩy, vừa mở miệng thì nước mắt đã bắt đầu trào ra.
Nhớ lại gương mặt mình vừa nhìn thấy, trư5ớc mắt không ngừng hiện lên những hình ảnh quen thuộc...
Nó giống như một cơn ác mộng, không ngừng hiện lên ngay trước mắt cô.
Cô đưa hai tay ôm lấy bả vai của mình, chân mềm nhũn không đứng nổi, phải ngồi thụp xuống.

Tiểu Linh!
Nghiêm Thư Hãn thấy cô không ổn, trong đầu lập tức nhớ đến người đàn ông vừa mới xuất hiện ban nãy.
Từ lúc gặp phải gã, phản ứng của cô mới trở nên bất thường.
Nghiêm Thư Hãn ôm cô lên, đi tới băng ghế dài ven đường, đặt cô ngồi xuống:
Em biết người ban nãy sao?

...
Dịch Tiểu Linh sợ hãi đến mức không nói nên lời.
Nhưng khi đối diện với đôi mắt đen láy của anh, dù cả cơ thể vẫn đang run rẩy, cô vẫn cố gắng gật đầu một cái.
Dịch Tiểu Linh cắn môi, qua hồi lâu mới ép ra một câu từ trong cổ họng:
Lúc đó em không thấy rõ mặt những người đó, chỉ nhớ được mang máng mà thôi, trong đó có một người có một nốt ruồi đen trên lông mày, hơn nữa dáng vẻ của gã, rất giống, người vừa nãy...

..
Con người Nghiêm Thư Hãn co chặt lại, đứng bật dậy khỏi ghế.
Anh lấy điện thoại di động trong túi ra, bấm một dãy số.

Điều một nhóm người tới đây, tìm một người có nốt ruồi đen trên lông mày ở xung quanh đây, phải nhanh!

Anh Hãn, có khi nào em nhận nhầm người không...
Dịch Tiểu Linh nghe anh ra lệnh, bổi rồi ngẩng đầu, căng thẳng nắm lấy tay anh.
Cô không thích mình như vậy.
Yếu ớt, đa nghi, thiếu cảm giác an toàn.
Chuyện gì cũng nơm nớp lo sợ, cần người chăm lo.

Liên quan đến chuyện một năm trước?
Ánh mắt Nghiêm Thư Hãn sa sầm xuống, môi mỏng khẽ mở.
Dịch Tiểu Linh ngẩn ra, không ngờ anh lại liên tưởng đến chuyện một năm trước nhanh như vậy.
Cô đã hứa với anh rằng sẽ cùng nhau đối mặt, sẽ không giấu giếm anh.
Nếu có thể, cô cũng muốn làm như chưa có chuyện gì xảy ra, bắt đầu một lần nữa.

Nhưng cô không làm được.

Từng người từng vật bên cạnh đều đang nhắc nhở cô về những chuyện xảy ra trong quá khứ từng chút từng chút một.

Cô không thể quên được buổi tối một năm trước, cũng không thể quên được khuôn mặt của những người kia.


Anh chưa bao giờ tin vào sự trùng hợp, đây là điều ba anh đã dạy cho anh, bất kể là chuyện khác thường nào xảy ra thì đằng sau đều sẽ có nguyên nhân nhất định!
Nghiêm Thư Hãn ôm lấy cô, không đi tìm Văn Vũ Giai nữa mà về thẳng biệt thự nhà họ Nghiêm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.