Chương 2266: Bắt gọn từng kẻ một! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 584 chữ
- 2022-02-19 03:34:22
Không ngờ, lúc anh ta liếc qua thì lại thấy ông già kia đang gọi điện thoại báo cáo với ai đó.
Lúc đó anh ta không ng8he rõ nên cứ nghĩ theo bản năng rằng, ông ta đang gọi điện báo cho cháu mình biết là mình đã gửi thư rồi.
Quản lý tiệm vừa nói xong thì Dương Thư Trần đã chọn ra một chiếc mũi cao thẳng để bỏ vào chỗ ghép hình.
Còn môi nữa, tôi nghĩ xem...
Người đàn ông hơn năm mươi tuổi, hai tóc mai muối tiêu, mặc kín mít đến tiệm net chỉ để gửi một bức thư.
Gần như có thể xác định ông già ấy chính là người đã gửi hình cho Lâm Hân.
Mỗi của ông ta không dày không mỏng nhưng rất thâm.
Quản lý tiệm bỗng nhiên nghĩ đến gì đó nên kích động hơn.
Tôi ngửi được mùi thuốc Đông y trên người ông ta! Đúng, chính là thuốc Đông y, mùi rất nồng, nhưng trông ông ta không giống như bị bệnh.
Anh xem thử có phải thế này không?
Dương Thư Trần chuyển màn hình máy vi tính về phía quản lý tiệm cho anh ta xem.
Giống bảy phần, lông mày đậm thêm chút, mắt cũng sắc bén hơn nữa.
Thời gian qua lâu nên tôi không nhớ rõ, chỉ cảm thấy đó là một gương mặt rất bình thường, nhưng ánh mắt của ông ta rất sắc, chân mày như lưỡi kiểm.
Quản lý tiệm cau mày, nghiêm túc nhớ lại cảnh tượng khi ấy.
Anh ta chỉ nhớ mang máng nên chỉ có thể mô tả đại khái.
Chắc chắn trong tay ông ta còn có file gốc!
À thì...
Bây giờ ng3hĩ lại mới thấy giọng điệu của ông ta không giống như nói chuyện với cháu mà giống như ông ta đang báo cáo tình hình với sếp9 của mình hơn.
Ngoại trừ mấy câu này thì anh còn nghe được gì nữa không? Anh có nghe ông ta nói mình là ai hoặc là 6gửi thư giúp ai không?
Ánh mắt Nghiêm Thư Hãn trở nên căng thẳng, thầm nghĩ, xem ra ông già đến tiệm net gửi thư kia chính 5là điểm có khả năng đột phá duy nhất hiện nay.
Lúc đó tôi còn phân vân không biết có nên hỏi thăm ông ta hay không, nhưng tôi thấy ánh mặt ông ta lạnh bằng nên không nhiều chuyện nữa.
Sau khi quản lý tiệm nói xong, Dương Thư Trần nhanh chóng chọn ra một mảnh khác trên máy vi tính và ghép thành một gương mặt người tương tự.
Anh mô tả đi rồi tôi sẽ ghép lại, để xem có thể ghép ra mặt của ông già đó hay không.
Dương Thư Trần ra hiệu quản lý tiệm ngồi xuống và hình dung cụ thể gương mặt mình đã thấy cho cậu.
Hai người ngồi bên nhau, bắt đầu thao phác họa chân dung.
Thế này phải không?
Dương Thư Trần nhanh chóng chọn một loại lông mày đặt trong máy vi tính, tiếp đó bắt đầu ghép.
Khá giống, đúng rồi, mũi của ông ta rất cao, trông như mũi người ngoại quốc vậy.
Lâu quá rồi nên tôi không nhớ.
Quản lý tiệm gãi đầu, bối rối nói.
Em có cách.
Dương Thư Trần khẽ ngước gương mặt đẹp trai lên nói với Nghiêm Thư Hãn, sau đó mở máy vi tính của mình ra và bấm vào một phần mềm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.