Chương 2302: Niềm vui bất ngờ (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 659 chữ
- 2022-02-19 03:39:36
Cảm giác lạnh lạnh khiến cô không khỏi rụt người lại.
Dây thần kinh nhạy cảm trong đầu như bị ai đó đụng nhẹ vào, ký ứ8c cũng bị kích thích vì trước mắt không ngừng hiện lên cảnh tượng toàn thân mình trải đầy dấu vết.
Cô siết chặt hai t3ay thành đấm để giữ cho mình không bị ảnh hưởng, nhưng cơ thể cô lại bắt đầu run lên...
Tiểu Linh, mở mắt ra nhìn an9h đi.
Sự thông cảm và cưng chiều của anh khiến dòng lệ vốn đang cố nén trong mắt Dịch Tiểu Linh bỗng chốc vỡ òa.
Cô nhào vào lòng anh và khóc thành tiếng.
Anh là anh Hãn của em, anh sẽ không làm tổn thương em.
Nghiêm Thư Hãn nhanh chóng nhận thấy sự khác thường của6 cô bèn ngừng lại mọi động tác, thay vào đó là ôm cô vào lòng và chờ cô khôi phục sự bình tĩnh.
Tiểu Linh, có thể kh5ông?
Nghiêm Thư Hãn vươn hai tay nâng mặt Dịch Tiểu Linh lên và nhẹ nhàng hôn lên đôi môi anh đào của cô, sau đó hé môi mỏng hỏi.
Chờ sau khi lấy lại tinh thần, cô lập tức bò ra khỏi vòng tay Nghiêm Thư Hãn và nhặt quần áo dưới đất lên mặc lại.
Cô cầm lấy điện thoại rồi lập tức chạy ra ngoài.
Tiểu Linh, em bình tĩnh trước đã, hít thở sâu vào, anh sẽ đưa em qua đó.
Con người Nghiêm Thư Hãn co lại.
Ban nãy anh đã nghe được lời nói của Mạnh Lương Phong trong điện thoại.
Chỉ cần cô bằng lòng cố gắng với anh thì anh sẽ chờ được.
Chờ đến khi chân tướng rõ ràng, chờ kẻ đầu sỏ chuyện này và những người tổn thương cô chịu trừng phạt trước pháp luật, hoặc là chờ đêm tân hôn của bọn họ...
Trong lòng Dịch Tiểu Linh chợt sinh ra một linh cảm chẳng lành.
Cô ngẩng đầu nhìn thoáng qua Nghiêm Thư Hãn rồi nhận cuộc gọi.
Dịch Tiểu Linh, Vũ Giai tự sát...
Bịch...
Điện thoại trượt khỏi tay Dịch Tiểu Linh, bản thân cô cũng trở nên hoảng loạn.
Cô nhìn trùng trùng vào điện thoại trên giường, muốn vươn tay nhặt nó lên nhưng mãi mà không bắt được.
Ánh mắt Nghiêm Thư Hãn trở nên sâu thẳm, dường như ký ức đã xuyên qua thời gian và không gian.
Rừ rừ...
Điện thoại di động của Dịch Tiểu Linh reo lên.
Cô thoáng nhìn tên người gọi rồi hơi ngẩn ra:
Là Mạnh Lương Phong.
Mạnh Lương Phong chưa bao giờ chủ động gọi điện thoại cho cô cả, dù có chuyện thì cũng do Văn Vũ Giai gọi.
Anh Hãn, xin lỗi...
Xin lỗi...
Đây không phải là lần đầu tiên, cô hoàn toàn không thể thuyết phục chính mình.
Em không làm gì có lỗi với anh cả, anh có thể chờ đến khi em chấp nhận anh mới thôi.
Nghiêm Thư Hãn hôn lên nước mắt của cô, đè nén xúc động trong lòng để an ủi cô vợ bé nhỏ đang suy sụp tinh thần.
Anh vội vàng muốn có cô vì lo lắng cô sẽ lại đẩy mình ra xa.
Anh thật sự không ngờ đến chuyện này.
Lúc đầu anh còn trông cậy vào việc Văn Vũ Giai và Mạnh Lương Phong làm hòa, từ đó giúp Dịch Tiểu Linh tin tưởng rằng chỉ cần hai bên bằng lòng cùng nỗ lực thì không có gì là không vượt qua được.
Chỉ cần đến gần Nghiêm Thư Hãn một chút là ký ức đêm đó lại hiện về.
Cô nghĩ về việc bản thân không còn trong sạch, hoàn toàn không xứng với anh...
Ai dè bây giờ họ lại nhận được tin Văn Vũ Giai tự sát.
Nếu Văn Vũ Giai chết thật thì sợ là cánh cửa lòng mà Dịch Tiểu Linh khó khăn lắm mới mở ra sẽ đóng lại lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.