Chương 2326: Hạnh phúc đến quá bất ngờ (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 615 chữ
- 2022-02-19 03:39:36
Vợ bé nhỏ, em là của anh.
Anh chưa từng cảm thấy Chúa nhân từ với mình đến thế.
Anh có thể không để bụng mọi thứ, nhưng anh8 biết Dịch Tiểu Linh không thể buông bỏ sự việc một năm trước.
Cho dù bọn họ có ở bên nhau đi nữa thì lỡ sau này, cô chỉ cần3 nghĩ đến mình của quá khứ là hoàn toàn có thể nảy sinh ý nghĩ rời xa anh.
Để anh trở thành người đàn ông đầu tiên và duy nhất của cô...
Tại bệnh viện.
Xem ra em cũng giống như chị Mạt Mạt của em rồi, sau này em nhất định sẽ là một con mèo tham ăn.
Dương Thư Trần chạm nhẹ lên mũi cô bé.
Cô nhóc ngừng uống sữa như thể biết mình vừa bị người ta trêu, sau đó bỗng nhiên phun một ngụm sữa lên mặt Dương Thư Trần.
Dương Thư Trần sững sờ, ngơ ngác một lúc lâu nhìn cô nhóc đang uống no nê trong lòng mình, thậm chí quên mất mình cần phải làm gì.
Cô bé mở to mắt nhìn cậu rồi híp lại một cách lười biếng, sau đó còn đáng yêu ngáp một cái như đã thấm mệt.
Dương Thư Trần ngẩn ra, đang lo rằng không biết có phải cô bé không muốn uống sữa hay không thì bất chợt cô bé lại há miệng nhỏ ngậm bình sữa và uống rất vui vẻ.
Cô bé hút rất mạnh, gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp như ngọc đỏ bừng vì nghẹn nhưng vẫn không chịu buông bình sữa ra.
Thế nhưng trong hôm nay, mọi trở ngại giữa bọn họ9 đều sẽ biến mất.
Cô là của anh, từ đầu đến cuối đều là của một mình anh! Bầu trời đêm ngoài cửa sổ rất yên tĩnh nhưng nhiệt6 độ trong phòng lại ngày càng cao...
Sau khi lấy lại tinh thần, Nghiêm Thư Hãn hôn môi cô lần nữa, sau đó đưa cô vào phạm vi5 của mình một cách triệt để mà không chừa lại bất cứ lối thoát nào.
Cậu Dương, tư thế cho bé uống sữa là như thế này...
Đúng rồi, nhẹ nhàng nâng đầu lên nhưng đừng nâng cao quá...
Y tá đứng bên cạnh Dương Thư Trần, cầm tay dạy anh nên cho trẻ uống sữa như thế nào.
Tay chân Dương Thư Trần cứng đờ, một tay cầm bình sữa một tay ôm cô bé vào lòng, kế đó đưa bình sữa vào cái miệng nhỏ xíu của cô bé.
Vài giọt sữa tươi đang lăn dài theo đường nét trên gương mặt đẹp trai của cậu và nhỏ giọt xuống...
Cô nhóc đầu sỏ lại chẹp chẹp cái miệng nhỏ bé và chuẩn bị ngủ...
Cậu Dương, em bé không thể rời lồng kính quá lâu, cậu đưa cô bé cho tôi đi.
Y tá thấy Dương Thư Trần đen mặt bèn vội vàng nhận lấy cô nhóc từ tay cậu và bỏ vào lồng kính.
Sau đó, y tá đưa khăn giấy cho Dương Thư Trần:
Em bé mới sinh đều rất hay phun sữa.
.
Y tá không giải thích thì thôi, vừa giải thích là Dương Thư Trần càng thấy nghẹn tim.
Lần đầu tiên cậu đút sữa mà cô nhóc đã phun ra rồi.
Hơn nữa, sao cậu lại có cảm giác là cô nhóc cố ý nhỉ? Cô nhóc không thích người anh như mình sao? Ai lại không thích một người anh vừa đẹp trai vừa phóng khoáng như mình chứ? Tuyệt đối không thể nào! Dương Thư Trần nhận lấy khăn giấy của y tá và ra sức lau sạch sữa trên mặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.