Chương 2332: Hạnh phúc đến quá bất ngờ (7)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 667 chữ
- 2022-02-19 03:39:36
Sau đó cô lại lo đó chỉ là ảo giác của mình nên ánh mắt lại chuyển về phía vết máu trên tấm chăn.
Nghiêm Thư Hãn nhìn dáng vẻ ngốc nghếch đá8ng yêu của cô, anh vòng tay ôm cô vào ngực, thậm chí ôm cả lớp chăn rồi thấp giọng nói:
Dịch Tiểu Linh, em chỉ là của mình anh mà thôi.
Mình anh3?
Dịch Tiểu Linh theo bản năng lặp lại lời anh vừa nói, như thể không hiểu những lời này của anh là có ý gì.
Hän.
Khi đó cô đã rất tuyệt vọng.
Tại sao lúc đó khi tỉnh lại em lại tự cho là mình bị làm nhục mà không muốn đến bệnh viện kiểm tra?
Nghiêm Thư Hãn nâng mặt cô lên, mấp máy môi hỏi.
Em cho là...
Bây giờ cô suy nghĩ kỹ một chút thì thấy hình như mạch ký ức của cô chỉ dừng lại đến trước khi cô ngất xỉu.
Những chuyện sau khi ngất đi rồi cô không nhớ chút nào cả.
Trong lòng cô không dám trông đợi vào một tia may mắn nào, chỉ cần vừa nghĩ đến chuyện mình có thể không còn trong sạch nữa là cô đã không thể nào đối diện được với chính bản thân mình, càng không thể nào đối diện với Nghiêm Thư Hãn.
Tiểu Linh, không có chuyện gì xảy ra với em cả.
em không có kinh nghiệm...
Anh cũng thấy những tấm hình kia rồi đấy, lúc đó trên người em...
Dịch Tiểu Linh muốn giải thích nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Trên đường tối đen như mực nhưng vì từ nhỏ cô đã thường xuyên đi qua đi lại nên vốn không hề sợ hãi.
Cô một mình lái xe về phía biệt thự nhà họ Dịch.
Thậm chí cô còn không biết tại sao lúc mình tỉnh lại thì đã là ở một nơi khác rồi.
Cô chỉ biết rằng khi nhìn thấy những dấu vết trên cơ thể mình, cổ họng cô giống như thể bị người ta bóp nghẹt, ngực đau đến nỗi không thở nổi.
K6hông hề xảy ra chuyện gì cả?
Dịch Tiểu Linh một lần nữa lặp lại lời của anh.
Trí nhớ cô lùi về chuyện xảy ra một năm trước, đó là một đêm 5vô cùng khủng khiếp.
Cô có thể nhớ rất lúc đó sau khi cô tiễn Nghiêm Thư Hãn ra sân bay thì một mình tiếp tục đến biệt thự nhà họ Nghiêm.
Cô còn đợi trong phòng anh rất lâu rồi mới rời đi.
Loại tuyệt vọng đó còn khủng khiếp hơn, khiến người ta sụp đổ hơn khi gặp phải nguy hiểm.
Cô không sợ chết nhưng lại sợ mình không còn trong sạch, cô không biết phải đối diện với Nghiêm Thư Hãn như thế nào.
Lúc cô tỉnh lại thì chỉ thấy trên người mình đều là dấu vết rất khả nghi, trong đầu cô hoàn toàn trống rỗng.
Cô ra sức muốn rửa sạch đi nhưng cho dù làm thế nào cũng không sạch được, chúng như thể đã được khắc tạc vào xương tủy cô.
Đúng vậy, chỉ mình anh thôi.9
Tiểu Linh, một năm trước không hề xảy ra chuyện gì cả.
Nghiêm Thư Hãn nhìn cô chăm chú bằng ánh mắt say mê, anh nói rõ với cô.
Cô vẫn nhớ bao nhiêu kỷ niệm vui vẻ mà bọn họ đã cùng nhau trải qua từ khi còn nhỏ đến giờ, những
lần đầu tiên
của bọn họ.
Ngày đó, niềm mong đợi lớn nhất của cô là khi nào lớn lên sẽ cưới anh, trở thành vợ của anh, trao cho anh cơ thể còn nguyên vẹn của mình.
Lúc đó em tưởng là đã đụng trúng một người nên mới xuống xe.
Thế là bọn họ bắt em lại, đưa em đến một nơi xa lạ...
Dịch Tiểu Linh lầm bầm một hồi, một lần nữa nhắc lại chuyện mà cô đã từng kể với Nghiêm Thư
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.