Chương 2356: Kẻ chủ mưu thực sự (1)


Ông có thể chấp nhận việc nhà họ Lâm đòi báo đáp ơn nghĩa, thế nhưng cái sai của gia đình họ là ở chỗ mãi mãi không biết8 đủ!

Bọn họ có lòng tham không đáy, muốn mượn tay nhà họ Nghiêm để tìm chỗ đứng trong giới kinh doanh và mở rộn3g địa vị, thậm chí còn không tiếc giẫm đạp lên nhà họ Dịch để leo lên.

Thế nhưng người nhà họ Lâm đã quên một đ9iều, đúng là lúc trước Lâm Lâm Hội có ơn với Nghiêm Thừa Trì, nhưng so với nhà họ Dịch thì bọn họ hoàn toàn không đáng 6nhắc đến.
Trông cô ta như bị ma nhập vậy, khác hẳn dáng vẻ cô Lâm lúc đầu.
Quản gia thấy thế cũng không dám tùy tiện kích thích cô ta.
Ông ấy đang định lên lầu báo với Nghiêm Thừa Trì thì chợt nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài đại sảnh.

Tôi không đi, mấy người buông ra! Cho tôi gặp chú Nghiêm, tôi còn chưa nói hết!
Lâm Lâm dùng sức đẩy vệ sĩ ra và liều mạng lùi về sau, rõ ràng là không muốn rời khỏi nhà họ Nghiêm.
Nghiêm Thừa Trì không chịu tha thứ, nhưng cô ta không thể trơ mắt nhìn nhà họ Lâm bị phá hủy như vậy! Nghiêm Thư Hãn đã là hy vọng cuối cùng của cô ta rồi.
Hiện tại, Nghiêm Thư Hãn chính là Tổng Giám đốc của Tập đoàn Nghiêm Thị, chỉ cần Nghiêm Thư Hãn đồng ý cho nhà họ Lâm một con đường sống thì nhà họ Lâm vẫn còn cứu được! Cô ta phải nghĩ cách gặp Nghiêm Thư Hãn...
Lâm Lâm càng nghĩ càng không muốn rời khỏi biệt thự nhà họ Nghiêm.

Cô Lâm, Chủ tịch Nghiêm đã nói hết những gì cần nói rồi, cô ở lại đây cũng không gặp được ông ấy đâu.
Nhất thời, quản gia không biết làm thế nào vì Lâm Lâm cứ cuộn tròn người trên ghế sofa, nhất quyết không chịu rời đi.
Tuy rằng nhà họ Lâm quả thật đã sa cơ lỡ bước nhưng dù sao Nghiêm Thừa Trì cũng đã đồng ý cho Lâm Lâm vào nhà.
Quản gia quay đầu lại thì thấy Nghiêm Thư Hãn vừa mới về nhà.

Cậu Cả.
Quản gia cung kính cúi người chào hỏi.
Hai chữ đơn giản đó như tiếng chuông cảnh tỉnh bên tai Lâm Lâm.
Nếu cô ta bị thương trong lúc lôi lôi kéo kéo thì e là Nghiêm Thừa Trì sẽ trách bọn họ làm việc không ổn thỏa.
Mấy vệ sĩ không dám bước lên nên quản gia chỉ còn cách kiên nhẫn khuyên nhủ, trong lòng hy vọng Lâm Lâm biết điều mà đi về.

Tôi không đi, tôi muốn gặp chú Nghiêm! Tôi còn có chuyện chưa nói, chú ấy không thể thấy chết không cứu...
Lâm Lâm vừa ôm gối ôm vừa bám chặt sofa, hơn nữa liều mạng lắc đầu.

Quản gia, đưa cô ta ra ngoài.
Nghiêm Thừa Trì hất Lâm Lâm ra và chuẩn bị dắt Hạ Trường Duyệt lên lầ5u.

Chú Nghiêm...
Lâm Lâm cuống cuồng đứng dậy nhưng còn chưa chạm tay vào Nghiêm Thừa Trì thì đã bị quản gia cản lại.
Cuối cùng quản gia còn gọi vệ sĩ đuổi cô ta ra ngoài.
Thoáng chốc, Lâm Lâm cuống cuồng ngồi xuống sofa và chỉnh sửa váy trên người.

Cô ta vừa định tìm cơ hội bắt chuyện với Nghiêm Thư Hãn thì Nghiêm Thư Hãn đã bước đến trước mặt cô ta.

Anh mặc bộ âu phục thủ công màu đen, trông vô cùng cao quý.

Đường nét trên gương mặt ma mị của Nghiêm Thư Hãn không khác Nghiêm Thừa Tn là bao, nhưng anh lại có thêm vẻ khí khái của người trẻ tuổi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.