Chương 238: Đợi một người khác xuất hiện (25)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 572 chữ
- 2022-02-06 12:48:49
Nhưng không biết Hạ Trường Duyệt đang mải mê suy nghĩ chuyện gì, không hề chú ý đèn đường, vẫn tiếp tục đi tới...
Ánh mắt của Nghiêm8 Thừa Trì như bị đông cứng.
Anh lập tức đóng sập cửa xe, chạy nhanh tới trước, giật mạnh tay cô lại.
Ngay sau đó cô nhìn rõ người trước mắt là Nghiêm Thừa Trì, nên càng kinh ngạc hơn.
Cô trợn mắt một lú6c lâu cũng không thốt lên được tiếng nào.
Chỉ mười phút trước, cô còn ngây ngốc đứng trước cửa nhà hàng, nghĩ nếu được gặp anh thì 5tốt quá.
Cảm ơn anh.
Hạ Trường Duyệt đột nhiên lên tiếng, bất giác vươn ra kéo tay anh lại,
Anh ăn gì chưa? Tôi mời anh ăn cơm, coi như cảm ơn anh vừa rồi đã cứu tôi.
Nhìn vào đôi mắt đen sâu thẳm lạnh lùng của anh, cô mới chợt nhớ anh vừa từ nhà hàng đi ra, sao có thể chưa ăn gì được chứ.
Cô hỏi câu này cũng thật ngốc..
Hạ Trường Duyệt nín bắt buông tay anh ra, xấu hổ sở mũi, phất tay với anh, sau đó lùi về sau,
Nếu anh ăn rồi thì thôi.
Cẩn thận!
Nghiêm Thừa Trì đột nhiên lên tiếng, tiến đến một bước kéo cô lại, chật vật tránh chiếc xe đang phóng như bay qua.
Không có mắt sao? Muốn chết cũng đừng đâm đầu vào xe người ta chứ!
Tài xế thò đầu ra mắng hai câu, sau đó lao vụt đi.
Nghiêm Thừa Trì thấy Hạ Trường Duyệt không có chút tập trung, ánh mắt anh tối sầm lại.
Chỉ trong một phút đồng hồ ngắn ngủi, cô đã hai lần suýt gặp tai nạn giao thông.
Bây giờ để có một mình đi đường trong lúc hoảng loạn thế này, cô có thể về nhà bình an sao? Bàn tay anh đang buông thõng bên người lại bất giác siết chặt.
Anh rít lên hai tiếng qua kẽ răng,
Lên xe.
Hả?
Hạ Trường Duyệt vừa lấy lại tinh thần sau khi hoảng loạn, chợt nghe thấy anh nói thì lại ngây người.
Không phải em muốn mời tôi ăn cơm sao?
Nghiêm Thừa Trì liếc cô một cái, đi lướt qua cô, lạnh lùng vòng qua xe, kéo cửa bước lên.
Em không muốn sống nữ3a à?
Bất thình lình nghe tiếng quát, Hạ Trường Duyệt phát hoảng, lập tức ngẩng đầu lên.
Nhìn thấy đèn đỏ trước mặt, bản th9ân cô cũng giật mình.
Hạ Trường Duyệt lúc này sững người mất mấy giây, sau đó nhanh chóng đuổi theo anh.
Cô ngồi vào xe, quay đầu nhìn anh.
Từ góc nhìn của cô chỉ có thể thấy rõ gò má nghiêng góc cạnh của anh.
Vậy mà chỉ trong chớp mắt, anh đã xuất hiện trước mặt cô...
Anh đứng rất gần, cô có thể ngửi thấy mùi hương bạc hà phảng phất trên người anh, còn có mùi tức giận của anh nữa.
Hạ Trường Duyệt còn chưa kịp phản ứng lại, thì Nghiêm Thừa Trì như ý thức được mình đang làm gì, chợt rút tay lại, lạnh lùng xoay người bỏ đi.
Một gương mặt hoàn hảo, dù nhìn từ góc độ nào cũng không thể tìm được điểm nào để chế.
Anh muốn ăn gì?
Em quyết định đi.
Nghiêm Thừa Trì không nhìn cô, mà tay cầm vô lăng từ từ siết mạnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.