Chương 2420: Viên mãn (17)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 726 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Gần đây con bé rất nghịch, cháu không được chiều nó quá, nó sẽ hư mất!
Thượng Lăng Tư bước lên trước, nhận Tiểu Tấm Tấm từ ng8ực Dương Thư Trần rồi nhéo mũi cô bé một cái.
Tiểu Tâm Tâm càng lớn càng giống Dư Tâm Tinh, thế nhưng tính cách lại rấ3t giống Thượng Lăng Tư, hoặc cũng có thể nói là giống Dương Thư Trần.
Nhiệm vụ của cháu là chăm sóc em gái, những chuyện khác cháu không quan tâm.
Dương Thư Trần đáp không cần nghĩ ngợi.
Cậu vừa dứt lời thì điện thoại bỗng dưng vang lên.
Giao cho cháu á?
Dương Thư Trần cứng đờ người, bàn tay đang cầm điện thoại bỗng siết chặt lại.
Cậu trừng mắt, chỉ nhận không thể nhìn thủng chiếc điện thoại kia.
Sau đó, cậu ném điện thoại qua một bên rồi bể Tiểu Tâm Tâm trước mặt ngồi xuống cùng xếp hình.
Cậu chơi cùng Tiểu Tâm Tâm cả buổi, mãi cho đến khi cô bé chơi chán, bắt đầu dựa vào ngực cậu mơ màng ngủ.
Dương Thư Trần:
...
Mình vừa mới nói gì đấy nhỉ? Nói hôm nay mình rất rảnh đúng không? Vừa nói không có việc gì xong là việc đã đến tay ngay được, xem cái miệng quạ đen của mình này!
Anh ơi, anh chơi với Tiểu Tâm Tâm đi!
Cô nhóc đang chơi xếp hình bên dưới vừa nghe thấy Dương Thư Trần sắp phải đi bèn co cẳng chạy về phía cậu, hai tay nắm lấy cánh tay cậu rồi bắt đầu nũng nịu.
Đây là điệu bộ chuẩn bị cướp người từ Nghiêm Thư Hãn đây mà.
Cậu Ba à, cô Hai đi rồi, cô ấy bảo tôi báo với cậu là đám cưới ngày mai của cậu Cả sẽ giao lại cho cậu.
Tiếng của quản gia từ đầu điện thoại bên kia truyền tới, trong giọng nói còn lộ rõ sự cảm thông.
Người chạy nhanh thì đã chạy mất rồi, bây giờ chỉ còn lại kẻ lề mề là Dương Thư Trần cậu đây, dù lúc này muốn chạy thì cũng đã quá muộn.
Cháu vào thăm thím Ú5t chưa?
Thượng Lăng Tư thả áo vest trên tay xuống ghế sofa rồi bế Tiểu Tâm Tâm tới trước giường bệnh của Dư Tâm Tinh, thong thả ngồi xuống.
Vâng, cháu thăm rồi.
Dương Thư Trần đi theo ông.
Cậu mở ra nhìn thử thì phát hiện điện thoại được gọi từ biệt thự nhà họ Nghiêm, cậu khẽ nhíu mày một cái.
Cậu chần chừ mất mấy giây mới bấm phím nhận cuộc gọi.
Được, anh chơi cùng em.
Dương Thư Trần ngây người trong chốc lát rồi gật đầu không chút do dự.
Trước tiên cậu lấy điện thoại ra, tắt máy.
Cũng đâu phải cậu kết hôn, tại sao lại bắt cậu phải chuẩn bị chứ?
Xem ra hôm nay cháu không có thời gian chăm sóc Tiểu Tâm Tâm rồi.
Thượng Lăng Tư đứng bên cạnh đã nghe thấy hết cuộc trò chuyện, ông thong thả nói, đáy mắt lộ rõ ý cười.
Tiểu Tâm Tâm là em gái cháu, cháu tự nguyện chi9ều chuộng con bé!
Dương Thư Trần nhìn bé con bị bể đi, cậu mỉm cười đáp.
Đây là cô em gái mà cậu đã chờ đợi suốt bao 6năm qua, đừng nói là cưng chiều, thậm chí cô bé muốn sao trên trời cậu cũng sẽ nguyện ý đấy chứ.
Cậu lặng lẽ nhìn Thượng Lãng Tư cầm chiếc khăn ẩm lau mặt, lau tay cho Dư Tâm Tinh.
Sau đó, hai người ra ngoài phòng khách ngồi.
Tâm Tâm, con qua bên kia chơi đi!
Thượng Lăng Tư đặt cô nhóc xuống, nhẹ nhàng vỗ vào mông cô bé rồi đặt xuống tấm đệm giữa phòng để cô bé tự chơi xếp hình.
Ngày mai là đám cưới của Hãn Hãn rồi, sao hôm nay cháu vẫn có thời gian rảnh qua đây cơ à?
Thượng Lăng Tư vừa nhìn Tiểu Tâm Tâm đang chơi giữa phòng bằng ánh mắt cưng chiều, vừa hỏi Dương Thư Trần.
Sau đó cậu mới bể cô bé về phòng, đặt lên giường rồi đắp chăn cho cô bé.
Thượng Lăng Tư vẫn luôn để ý đến cậu, từ lúc cậu chăm sóc Tiểu Tâm Tâm cho đến lúc chuẩn bị rời đi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.