Chương 2432: Không hẹn mà gặp (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 706 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Cạch.
Giang Đông Cẩm đóng cửa lại, không quên bấm khóa luôn.
Quả thật cậu ta xem Dương Thư Trần như thú dữ vậy.
<8br>
Người mới?
Dương Thư Trần thấy Giang Đông Cẩm bỏ chạy trốn thì thầm nhướng mày ghét bỏ, đồng thời không quên phản bác:
G3ì mà ma cũ bắt nạt ma mới chứ? Đấy là tôi đang chỉ bảo, đang đào tạo hội nhập, hiểu không?!
Tổng Giám đốc..
Người phỏng vấn ngẩn ra:
Cô quen Tổng Giám đốc của chúng tôi?
Quen chứ! Chúng tôi thân lắm đó! Hôm qua chúng tôi mới ăn cơm với nhau đây! Cô cho tôi gặp anh ấy đi, chắc chắn anh ấy sẽ đồng ý cho tôi ở lại.
Quan Vũ Niệm quyết liều một phen.
Cô không có bằng cấp hay quan hệ gì nên rất khó để được nhận vào làm ở đây.
Cô nhất định phải được nhận làm tại đây.
Chúng tôi đã viết rõ điều kiện trong thông báo tuyển dụng, yêu cầu thấp nhất là tốt nghiệp đại học chính quy.
Cho dù cô có năng lực đi nữa, nếu không đạt điều kiện thì tôi vẫn phải xin lỗi, mời cô về thôi.
Người phỏng vấn bình tĩnh nói, dường như đã quen với việc gặp những người tự cho mình tài giỏi và có thể kiểm soát mọi việc.
Đến cuối cùng, người như thế thường chỉ chứng minh sự nông cạn của bản thân thôi.
Bọn họ muốn tuyển lập trình viên xuất sắc và chuyên nghiệp, những người tốt nghiệp trường thông thường đều không đạt được yêu cầu của bọn họ.
Thế nhưng cô gái trước mắt không chỉ trông rất bình thường mà đến bằng cấp cũng kém cỏi.
Người phỏng vấn hoàn toàn không cho cô cơ hội chứng minh bản thân, thế nên cô chỉ đành liều mình nói dối trước.
...
Người phỏng vấn quan sát cách ăn mặc tầm thường của Quan Vũ Niệm bằng ánh mắt nghi ngờ, dường như đang thắc mắc người có thân phận như cô thật sự quen với Tổng Giám đốc của bọn họ, thậm chí là cùng ăn cơm được sao?
Cô nói cô biết Tổng Giám đốc chúng tôi, vậy cô nói xem Tổng Giám đốc của chúng tôi tên gì?
Người phỏng vấn hỏi dò.
Lúc này, trong phòng khách, trên chiếc bàn dài hình bầu dục vốn được dùng cho cuộc họp của hơn chục người lại chỉ 5có hai người ngồi.
Đó là người phỏng vấn và ứng viên đến phỏng vấn.
Công ty CJ của bọn họ cần lập trình viên xuất sắc!
Chỉ một cơ hội cũng không được sao? Tôi có thể đảm bảo năng lực viết chương trình của mình tuyệt đối không kém hơn những người khác, cho dù tôi không có học chính quy nhưng cũng có thể.
Quan Vũ Niệm thấy người phỏng vấn định gọi bảo vệ mời mình ra ngoài thì vô cùng sốt ruột, vội vàng giơ tay bắt lấy người phỏng vấn.
Tôi muốn gặp Tổng Giám đốc của các cô!
.
Tuy rằng cách thức đào tạ9o này hơi kỳ quặc một chút.
Dương Thư Trần khẽ nhúc nhích lông mày rồi đi đến phòng khách mà Giang Đông Cẩm vừa nhắc đ6ến.
Rất xin lỗi, điều kiện của cô không đạt yêu cầu của chúng tôi.
Lập trình cần xem thao tác thực tế, cô còn chưa hỏi tôi câu hỏi cơ bản nhất, chỉ mới xem bằng cấp mà đã kết luận trình độ của tôi không tốt rồi sao?
Tôi không có ý gì khác, tôi thật sự rất muốn ở lại nên hy vọng cô có thể cho tôi cơ hội.
Cô gái khăng khăng nói, trong mắt hiện rõ vẻ cố chấp.
Những người khác đều chờ tại căn phòng bên cạnh.
Tôi đã xem qua lý lịch của cô, tôi phát hiện cô không học ngành này.
Người phỏng vấn đang cầm đọc bản sơ yếu lí lịch, khi ánh mắt dừng ở phần trình độ và bằng cấp thì cau mày lại.
Tổng Giám đốc Giang, Giang Đông Cẩm
Quan Vũ Niệm thốt ra ngay vì đã tìm hiểu trước khi đến phỏng vấn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.