Chương 2438: Không hẹn mà gặp (17)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 752 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Dương Thư Trần nói xong thì xoay người bước về phía cửa, kéo cánh cửa ra.
Từ đầu tới cuối thái độ của cậu vô cùng lạnh lùng, tỏ rõ việc8 công tư phân minh.
Dứt lời, cậu đẩy Quan Vũ Niệm vẫn đang ngây ngốc ra khỏi cửa phòng rồi định giơ tay khép cửa lại.
Đợi đã! Anh vẫn chưa nói với tôi anh là ai mà, tôi biết nói chức danh của mình như thế nào với phòng nhân sự đây?
Quan Vũ Niệm nôn nóng chặn cửa lại rồi vội vàng hỏi.
Đi hay ở thì cô mau quyết định đi, không đến lúc lại trách tôi không nhắc nhở cô.
<9br>Nếu tôi đổi ý không giữ cô lại nữa thì kể cả Giang Đông Cẩm có tới cô cũng không có cơ hội đầu...
Tôi ở!
Quan Vũ Niệm lập tức lên tiếng 6một cách đầy quyết tâm.
Cho dù có thể trở thành một lập trình viên hay không thì cô ấy cũng nhất định phải ở lại công ty CJ, nhất định5 phải tìm cách để được giữ lại.
Tiểu Đông Đông, người phụ nữ của cậu cũng thú vị thật đấy, rất buồn cười.
Nếu cậu không mau dẫn cô ấy đi thì tôi cũng không nhịn được muốn ra tay đâu!
Ngón tay Dương Thư Trần buông lỏng một chút rồi nhanh chóng cúp điện thoại.
Nghĩ kỹ chưa?
Dương Thư Trần nheo mày, đáy mắt toát ra ánh nhìn sâu xa.
Cậu dường như đã nhìn ra viễn cảnh một tháng tới đây, mỗi ngày Giang Đông Cẩm đều sẽ ngoan ngoãn tự dâng lên cửa cho cậu trêu đùa, cầu xin cậu thả bạn gái của mình ra.
Chưa biết chừng anh ta nhìn trúng mình chẳng qua cũng là vì thấy mình đanh đá chua ngoa, buổi tối ra ngoài tiếp khách cũng không cần lo lắng đến sự an toàn của mình, thậm chí anh ta uống say mình còn có thể đưa về.
Một cô thư ký còn có thể kiêm nhiệm thêm làm bảo vệ, tính kiểu gì anh ta cũng có lời.
Mặt Quan Vũ Niệm lập tức đỏ bừng như tôm luộc rồi lan dần xuống cổ.
Xí! Ai là Tiểu Niệm Niệm của anh ta chứ? Quan Vũ Niệm hai tay che mặt rồi cắm đầu cắm cổ mà chạy.
Sau đó, cậu kéo ghế ra rồi ung dung ngồi xuống.
Cậu xoay ghế, nheo mắt nhìn căn phòng làm việc rộng rãi của Tổng Giám đốc.
Thư ký Tổng Giám đốc, Tiểu Niệm Niệm của tôi!
Trong nháy mắt, Dương Thư Trần lại khôi phục dáng vẻ thiếu đứng đắn của mình, làn môi mỏng của cậu hơi hé mở, nhả ra một câu nhẹ bẫng.
Âm thanh trầm ấm khiến người nghe nổi cả da gà.
Công ty CJ là do một tay cậu và Giang Đông Cẩm cùng nhau gây dựng, hoạt động dưới sự điều hành của hai tổng giám đốc.
Nếu Giang Đông Cẩm là Tổng Giám đốc được biết đến công khai thì cậu chính là Tổng Giám đốc đứng sau mọi hoạt động của công ty.
Sau khi bóng cô dần biến mất sau cánh cửa, tiếng cười sảng khoái của Dương Thư Trần mới truyền ra từ trong phòng làm việc.
Cậu ôm tâm trạng vui vẻ hớn hở đi tới trước bàn làm việc rồi kết nối điện thoại nội bộ.
Thật sảng khoái!
Nghĩ kỹ rồi!
Quan Vũ Niệm gật lấy gật để.
Cô chưa từng làm thư ký, thế nhưng có lẽ đi theo một tên phong lưu ham chơi hơn ham làm thì cũng chả có công to việc lớn gì cần làm cả.
Đến phòng nhân sự nộp hồ sơ của cô đi.
Tôi cho cô nửa ngày để làm quen với lịch trình làm việc của toàn bộ Công ty Cổ, buổi chiều trước giờ tan làm thì đến phòng tôi báo cáo.
Dương Thư Trần dặn dò kỹ càng.
Quan Vũ Niệm hoàn toàn không thể ngờ rằng mình đang bị người ta gài bẫy.
Cô cứ thể đứng ngay tại chỗ, ngơ 3ngác nhìn Dương Thư Trần đang đứng trước cửa.
Quan Vũ Niệm ngây người mất một lúc mới lấy lại tinh thần, mắt lập tức trợn trừng lên.
Anh ta vừa nói anh ta là gì cơ? Vậy lúc trước mình nói Tổng Giám đốc thích mình...
Ánh mắt Dương Thư Trần rơi vào đáp án vừa được Quan Vũ Niệm khoanh tròn khi nãy, cậu hơi nhíu mày.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.