Chương 2440: Không hẹn mà gặp(19)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 747 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Cô vốn cho rằng đợi đến trận chung kết của cuộc thi sẽ có thể gặp được người đó.
Thế nhưng cô không ngờ rằng, người đó l8ại vắng mặt trong trận đấu quan trọng này.
Cô phải mất tầm một tháng mới có thể truy tìm được tung tích thì phát hiện v3ị trí cuối cùng mà ID của người đó xuất hiện chính là tại Công ty CJ, có điều không biết bây giờ liệu người có còn ở đây hay kh9ông.
Dương Thư Trần vừa xử lý xong công việc, đang định tắt máy tính đi thì ngoài màn hình lại hiện lên một thông báo nhận thư nữa.
Khá lắm, hôm nay người này muốn chơi với mình đến cùng sao? Dương Thư Trần nhìn lướt qua thì phát hiện đối phương gửi đến một chương trình do chính cậu tự tay viết, có điều bên ngoài đã bổ sung thêm một lớp virus.
Người này dùng chương trình chuẩn mà cậu đã thiết lập, lại kèm thêm một lớp vi khuẩn nữa, như vậy chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh.
Đôi mắt nguy hiểm của cậu hơi nhíu lại, sau khi phát hiện là một thư chứa virus được ngụy trang kín đáo, địa chỉ nơi gửi còn bị che lại thì khóe miệng khẽ nhếch lên.
Mánh khóe lừa bịp đơn giản này mà cũng dám giở trò trước mặt cậu sao? Tay cậu khẽ cử động, đang định xóa thư đi thì phát hiện trên dãy ký tự có một tổ hợp được sắp xếp rất kỳ lạ, giống như mật mã Morse rất được thịnh hành trong thời kỳ chiến tranh.
Cậu thu tầm mắt lại, ánh mắt thoáng qua vẻ hứng thú, sau đó quét virus rồi mở chương trình ra.
Cậu nhìn qua toàn bộ nội dung bên trong, trong đầu sắp xếp thành một câu:
Bạn là Three đúng không?
Dương Thư Trần nhíu mày, định trả lời nhưng cuối cùng lại tắt IDE đi, một lần nữa tập trung vào công việc.
Bên ngoài phòng làm việc của Tổng Giám đốc.
Quan Vũ Niệm nhìn chương trình mình vừa gửi đi đã được nhận thành công nhưng đợi mãi vẫn không thấy đối phương trả lời.
Trong phòng làm việc của Tổng Giám đốc, không khí bên trong trầm lắng như thể bị đông cứng lại.
Trước chiếc bàn làm việc bằng gỗ nguyên khối rộng rãi, bóng lưng cao ráo của Dương Thư Trần ngồi lẳng lặng ở đó, một tay đặt 5sau đầu, ánh mắt liếc nhìn email trên máy tính.
Bỗng nhiên
tinh
một tiếng, một tài liệu đột nhiên được gửi từ một tài khoản xa lạ.
Cô mím môi, ngồi ngây người nhìn chăm chú vào màn hình máy tính.
Do mình ám chỉ không rõ ràng nên Three không hiểu sao? Nếu đối phương thực sự là Three thì với năng lực của anh ta, sao có thể không hiểu được chứ? Hay là anh ta vốn kiệm lời nên không muốn nói chuyện với mình?
Quan Vũ Niệm cảm thấy khó hiểu, quyết định lại mở IDE rồi tiếp tục gửi một chuỗi mật mã vào đó.
Lần này, cô chọn loại mật mã cao cấp, virus phức tạp hơn, khả năng phá giải cũng khó gấp mười lần.
Sau khi gửi chương trình đi, cô ngồi dựng dậy, hai mắt nhìn màn hình máy tính không dời.
Tinh!
Xem ra cũng khá thú vị đấy! Đáy mắt Dương Thư Trần thoáng vụt sáng, sau đó cậu bắt đầu phá bỏ lớp virus rồi giải chương trình.
Sau khi giải đến phần cuối cùng, cậu mới phát hiện chuỗi ký tự được ẩn giấu sau chương trình là một câu:
Tôi có thể gặp bạn không?
Xem ra đối phương là một người khá cố chấp.
Người này có thể truy tìm ra hộp thư mà cậu đã dùng, sau đó còn gửi thư cho cậu nữa.
Nếu không phải hôm nay cậu còn có việc khác thú vị hơn thì có lẽ cậu sẽ chơi đùa cùng người này một chút.
Nhưng mà lúc này, cậu thực sự muốn biết tại sao đến giờ mà Giang Đông Cẩm vẫn chưa tới tìm mình.
Chẳng lẽ cái người tên Quan Vũ Niệm đấy đã lén chạy đến phòng làm việc của cậu ta sao? Dương Thư Trần đứng bật dậy rồi đi ra ngoài.
Vừa qua căn phòng bên cạnh, cậu đã thấy Quan Vũ Niệm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.