Chương 2442: Không hẹn mà gặp (21)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 755 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Dương Thư Trần bỏ lại một câu rồi xoay người rời đi.
Bóng lưng cậu vừa biến mất, người đi cạnh bèn vội vàng đi tới trước mặt Quan Vũ 8Niệm rồi nắm lấy cánh tay cô.
Cô Quan, cô không sao chứ? Cậu Trần không phải là người xấu đâu, chỉ có điều tính cách hơi tùy tiện t3hôi.
Khó trách khi nghe đến chức danh của cô, ánh mắt mọi người đều vô cùng khác lạ.
Một tổng giám đốc chẳng có công to việc lớn gì mà cũng cần thuê một thư ký!
Cô nói bậy gì vậy? Cậu Trần đẹp trai như vậy, chỉ cần anh ấy chịu vào công ty thì đó đã là phúc lợi to lớn của toàn thể nhân viên nữ rồi!
Vừa nhắc tới Dương Thư Trần, ánh mắt người đồng nghiệp đã sáng rực lên.
Thật khó cho cô ấy vì vừa rồi vẫn phải làm ra vẻ điềm tĩnh khi đứng trước mặt Dương Thư Trần.
Quan Vũ Niệm hoàn toàn cạn lời.
Hóa ra là một tên bù nhìn mà thôi.
Đây là đánh giá của cô về Dương Thư Trần trong ngày đầu đi làm.
Có điều cậu Trần không thích làm việc theo khuôn khổ từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều, vì thế mọi chuyện trong công ty hầu như đều do Tổng Giám đốc Giang điều hành, việc đối ngoại cũng đều do Tổng Giám đốc Giang đảm nhiệm...
Sau khi trò chuyện với đồng nghiệp xong, Quan Vũ Niệm mới hiểu rõ, hóa ra Dương Thư Trần chỉ là Tổng Giám đốc trên danh nghĩa, còn Giang Đông Cẩm mới là Tổng Giám đốc điều hành.
Toàn bộ bộ phận lập trình trong CJ đều do Giang Đông Cẩm quản lý, những vấn đề phát sinh cũng chỉ do mình cậu ta xử lý.
Tổng Giám đốc Giang là nhịp sống trong công ty, tất cả chương trình đều là do anh ấy soạn thảo.
Cô không biết đâu, lúc soạn thảo chương trình, trông anh ấy đẹp trai đến ngây người luôn!
Cô đồng nghiệp hai tay ôm vai, gương mặt lộ rõ vẻ si mê.
Nói như vậy có nghĩa là thật ra Dương Thư Trần chẳng được việc gì đúng không?
Hóa ra cô đang phải đi theo một tên tổng giám đốc bù nhìn.
Trò chuyện với đồng nghiệp xong, Quan Vũ Niệm không ở lại công ty nữa mà tắt máy tính rồi rời đi.
Về đến phòng trọ, việc đầu tiên Quan Vũ Niệm làm là mở Ultrabook ra xem thử chương trình mà mình gửi đi đã được phản hồi hay chưa.
Vẫn chưa phản hồi...
Đợi một thời gian nữa cô làm ở công ty rồi thì sẽ thấy anh ấy rất có sức hút.
Quan Vũ Niệm:
...
Sức hút thì cô chưa nhìn ra,9 nhưng cái mạng nhỏ này của cô thiếu chút nữa đã xong đời rồi.
Quan Vũ Niệm thở dài một tiếng, sau khi nhìn người đồng nghiệp đang r6ất quan tâm mình thì mới miễn cưỡng nở một nụ cười.
Sau đó, cô bất chợt ngẩng đầu lên hỏi:
Đúng rồi, Dương Thư Trần là người như th5ế nào trong Công ty Cổ vậy? Tại sao mọi người gọi Giang Đông Cẩm là Tổng Giám đốc Giang nhưng lại gọi anh ta là cậu Trần?
Toàn bộ vốn điều lệ của CJ đều do hai người họ góp vốn, mỗi người năm mươi phần trăm.
Quan Vũ Niệm ngồi ủ rũ trước máy vi tính, hai tay và mái tóc dài, ánh nhìn thoáng qua vẻ cô đơn.
Chẳng lẽ mình đã dành nhiều thời gian như vậy rồi, cuối cùng lại tìm nhầm người sao? Hay là giống như những lời đồn trên mạng, Three thực ra chỉ là một kẻ ăn cắp chương trình, vì thế ngay cả trận chung kết cuối cùng cũng không có dũng khí tham gia? Bên trong nhà trọ vô cùng yên tĩnh.
Căn phòng này quả thực rất giống với con người Quan Vũ Niệm, yên tĩnh, không màu mè, thu mình trong một góc, căn bản chẳng mấy ai chú ý đến sự tồn tại của nó.
Cô đứng dậy, nhìn lướt qua căn phòng mình vừa mới thuê, sau đó bước mấy bước qua mở tủ lạnh ra.
Bên trong trống rỗng, ngoài hai túi cải muối chua ra thì chẳng còn gì hết.
Cô đóng tủ lạnh lại, ngậm ngùi cầm một hộp mì ăn liền đi vào phòng bếp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.