Chương 2445: Đối đầu! kỳ phùng địch thủ! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 658 chữ
- 2022-02-19 08:41:08
Còn chẳng phá giải được virus của tôi mà cũng dám tự nhận mình là Three à? Đúng là tên lửa đời lấy tiếng, trơ tráo!
Câu chỉ8 trích không chút khách sáo lấp lóe trên màn hình máy tính.
Cô ngẩn ra, đột nhiên ngồi thẳng lại vì kích động, ngón tay mau mau bấm mở hòm thư.
Cô vừa làm xong thì nhận thấy điểm khác thường, nhưng không còn ngừng kịp nữa rồi.
Dần dà, gần như cô đã sắp hóa giải được.
Quan Vũ Niệm khẽ thở ra một hơi, đôi mắt lóe ánh sáng tự tin khi nhìn virus sắp bị mình phá giải.
Có đi mà không có lại là không phải phép.
Nếu đối phương đã gửi nhiều chương trình virus cho cậu thì hãy để cậu thử xem đối phương có bản lĩnh phá chương trình của cậu không...
Quan Vũ Niệm buông mì xuống, cuộn hai chân trên ghế và ôm đầu gối của mình.
Trong lúc đang phân vân có nên gửi một bức thư đơn giản và thẳng thắn cho đối phương hay không, Quan Vũ Niệm phát hiện hòm thư của mình có thêm một bức thư chưa đọc.
Cô chờ hồi lâu mà vẫn không thấy trả lời, hàng lông mày càng ngày càng cau chặt lại.
Chẳng lẽ cô đoán đúng rồi ư? Đổi phương thật sự là đổ giả nên không thể phá được chương trình virus đơn giản do mình cài sao? Nếu biết trước thì cô đã không thiết kế phức tạp như thế để tránh cho cái tên giả mạo kia không hiểu lời cô muốn nói.
Virus lập tức lan khắp cả máy tính như nước tràn bờ đê.
Trong vài giây ngắn ngủi, nó bắt đầu xâm nhập vào hệ thống máy chủ.
Lừa đời lấy tiếng.
Từ trước đến nay chưa một ai6 dám mắng cậu như vậy.
Dương Thư Trần nén chương trình mà mình đã tiện tay thiết kế xong rồi gửi đi theo đường cũ.
Trong phòng trọ, Quan Vũ Niệm ngậm mì ăn liền, ngón tay không kìm được liên tục bấm F5 hòm thư của mình.
Done!
Quan Vũ Niệm khẽ nhúc nhích ngón tay gõ nút cuối cùng, khóe miệng hơi cong lên, đôi mắt sáng ngời như hai vì tinh tú.
Cô chăm chăm nhìn màn hình chỉ còn lại một vài con virus chưa biến mất.
Dòng chữ to màu đỏ với độ phân giải cao đã hoàn toàn thể hiện đư3ợc tâm trạng tức giận của người gửi chúng.
Con ngươi Dương Thư Trần co lại, bàn tay cầm chuột cứng lại trong nháy mắt, ánh m9ắt nhìn những con chữ to không ngừng nhảy nhót cũng trở nên tối tăm.
Màn hình máy tính của cô chỉ hiển thị những hình bông tuyết như tivi không có tín hiệu...
Đó là sự đáp trả của đối phương! Quan Vũ Niệm nhìn chằm chằm màn hình vài giây mới lấy lại tinh thần, sau đó nhanh chóng mở khung chương trình và bắt đầu phá giải virus.
Đáng chết!
Có bẫy!
Rõ ràng cơ thể mảnh mai của cô trông có vẻ gầy yếu nhưng lại tỏa sáng khi hướng về phía máy tính.
Đôi mắt cô chăm chú nhìn màn hình, ngón tay nhẹ lướt trên bàn phím.
Không lâu sau, một chương trình nhỏ xuất hiện trên màn hình.
Dương Thư Trần khẽ nhếch miệng thành một nụ cười xấu xa.
Giây sau đó, virus vốn nên biến mất lại lan rộng một lần nữa.
Không chỉ thể, lần này nó còn lan khắp máy tính của cô theo cách thức nhanh chóng và phức tạp hơn nữa.
Ngón tay dài của Dương Thư Trần gõ hai cái trên mặt bàn, đôi mắt ma mị khẽ híp lại.
Bỗng nhiê5n, đôi tay cậu chuyển động thật nhanh trên bàn phím.
Đây là loại virus hai tầng, việc cô phá giải virus đầu tiên chính là chìa khóa khởi động tầng thứ hai.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.