Chương 2454: Đối đầu! kỳ phùng địch thủ! (10)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 560 chữ
- 2022-02-19 08:46:17
Thượng Mộ Tâm, hôm nay không đổi sang tay phải thì đừng ăn cơm nữa!
Người giúp việc xung quanh thấy cậu nổi giận đều sợ đến ngây8 người.
Đây là cậu Dương, là cậu Dương bình thường luôn cưng chiều cô chủ của bọn họ nhất, đừng nói hung dữ, ngay cả khi nói chuy3ện cậu ấy cũng không nỡ lớn tiếng với cô chủ nhà bọn họ.
Dương Thư Trần chỉ do dự một giây, sau đó quả quyết gật đầu.
Ngay sau đó, cô bé đang rúc trong ngực cậu vội vàng tuột xuống, chạy lon ton về chỗ ngồi của mình.
Cô nhờ quản gia bể lên ghế trẻ em, tay trái cầm thìa, vui vẻ xúc cơm...
Tiểu Tâm Tâm ngồi trên ghế trẻ em cũng ngơ ngác.
Đôi mắt to tròn9 đen láy nhìn chằm chằm vào Nghiêm Thư Trần như thể đang nhìn cho kỹ xem người trước mắt có phải vẫn là người anh trai thương mình nhất k6hông? Xác định thật sự là Dương Thư Trần, cô bé đảo mắt một vòng, thân thể mềm mại tuột xuống khỏi ghế, chạy đi nhặt thìa.
Sau đó5 cô bé xoay người chạy tới trước mặt Dương Thư Trần, tỏ vẻ đáng thương nâng thìa lên bằng cả hai tay rồi đưa cho cậu, mắt đỏ hoe vừa mếu máo vừa nói:
Anh đừng tức giận nữa, Tiểu Tâm Tâm nghe lời.
Dương Thư Trần:
...
Có cho hay không đây? Quy củ vừa lập không thể tự tay phá bỏ.
Nhưng Tiểu Tâm Tâm khóc rồi...
Quy củ có thể lập lại sau, em gái mới là quan trọng nhất.
Dương Thư Trần vừa rồi còn phồng mang trợn mắt, thoáng cái đã xẹp lép.
Thậm chí cậu còn bắt đầu suy nghĩ lại, có lẽ vừa rồi mình đã quá hung dữ, hù dọa em gái cưng của cậu bèn vội vàng khom lưng bể bé con lên.
Anh không tức giận, anh chỉ là...
anh hư, anh không nên nạt em, Tiểu Tâm Tâm đừng khóc...
Thoáng thấy giọt nước mắt lớn bằng hạt đậu ầng ậng trên khóe mắt cô bé, trái tim cậu như vỡ vụn.
Cậu ôm thân thể mềm nhũn của cô bé, vội lấy cái thìa trên tay cô bé rồi bảo quản gia đi đổi cái khác.
Vậy Tiểu Tâm Tâm có thể ăn bằng tay trái nữa không?
Bé con dựa vào lòng cậu, nước mắt nước mũi đều dây hết vào ngực cậu, thút thít hỏi.
Cậu Dương, cậu đã nói hôm nay cậu phải chỉnh lại tật xấu ăn cơm bằng tay trái cho cô chủ.
Tôi khó khăn lắm mới được đến thăm Tiểu Tâm Tâm, không thể khiến con bé mất vui, để hôm khác đi.
Quản gia:
...
Cậu Dương, mấy câu này cậu nói mười lần rồi! Xem ra trông cậy cậu Dương chỉnh sửa thói quen xấu cho cô chủ nhà bọn họ là không có hy vọng...
Cà phê của tôi xong chưa?
Dương Thư Trần nhìn chằm chằm miếng thịt bò trước mặt nhưng không muốn ăn nữa, cậu lạnh nhạt mở miệng hỏi.
Cậu ngáp một cái, dáng vẻ lười biếng như một con báo săn đang vươn người.
Cả đêm hôm qua cậu đã thức trắng chỉ để PK virus với một người không hề quen biết.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.