Chương 2470: Một dương thư trần khác biệt (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 1029 chữ
- 2022-02-19 08:46:17
Tôi đến không phải chỉ là vì Tổng Giám đốc Giang, tôi thực sự muốn vào phòng lập trình.
Muốn vào lắm sao?
Dương Thư Trần nhếch 8mày, trong mắt thoáng hiện ra ánh nhìn mịt mờ không rõ.
Vâng.
Quan Vũ Niệm vừa nghĩ đến trận đấu căng não của mình và Th3ree thì càng mong muốn vào phòng lập trình hơn.
Giang Đông Cẩm không đến tìm cô mà cô không thấy thất vọng sao? Cô đi theo tôi đi, cô muốn gì tôi cũng sẽ đáp ứng.
Không phải với người phụ nữ nào tôi cũng hào phóng như vậy đâu, cô nên biết trân trọng cơ hội đi đây.
Thế nhưng vẻ nhẹ nhàng trầm tĩnh toát ra từ trên người cô lại rất thu hút người khác.
Có một kiểu người bạn không thể nào nói rõ cô ấy có điểm gì đặc biệt, thế nhưng cô ấy lại có bản lĩnh khiến bạn không thể nào dời ánh mắt khỏi cô ấy.
Dương Thư Trần đã gia tăng điều kiện như thể đã quyết tâm phải giữ Quan Vũ Niệm lại cho riêng mình.
Bình thường anh vẫn hay đào chân tường của bạn bè mình như vậy à? Thật đáng thương cho Tổng Giám đốc Giang đến giờ vẫn còn vui vẻ hợp tác mở công ty cùng anh.
Quan Vũ Niệm liếc nhìn cậu rồi lại liếc nhìn cánh tay đang bị cậu giữ chặt.
Quan Vũ Niệm chính là kiểu người đó.
Bảo sao một người bình thường như cô lại có thể lọt vào tầm mắt của ngọn núi băng vạn năm không tan như Giang Đông Cẩm.
Tôi không phải là cái loại đàn bà đứng núi này trông núi nọ như vậy!
Tức là cô có tình cảm sâu nặng với Giang Đông Cẩm sao?
Dương Thư Trần bị người ta hất tay ra nhưng không hề tức giận, cậu chỉ dựa người vào ghế nhìn người con gái trước mặt.
Nhan sắc cô mặc dù không đến nỗi khó nhìn nhưng đối với một người từ nhỏ đã gặp quá nhiều người đẹp như cậu thì cô không thể lọt vào top sắc nước hương trời được.
Cho dù chỉ là trên danh nghĩa nhưng Tổng giám đốc vẫn là Tổng giám5 đốc.
Chỉ cần cậu đồng ý giúp cô một lần thì coi như cô cũng nợ cậu một ân tình.
Sau đó, cô đang định xoay người vào bồn rửa nhưng vừa đi được mấy bước thì đã bị một bàn tay tóm lấy.
Cô vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.
Mặc dù cô không biết cậu đang suy tính điều gì nhưng đối với cô thì ở lại đây là điều quan trọng nhất, cô không thể mạo hiểm được...
Tôi cảm thấy Tổng Giám đốc Giang là người rất tốt, ít nhất thì cũng đứng đắn hơn anh!
Quan Vũ Niệm chần chừ vài giây rồi nửa đùa nửa thật nói với Dương Thư Trần.
Sau này có cơ hội, cô nhất định sẽ báo đáp cậu!
Vậy cô cầu xin tôi đi, nếu như cô cầu xin tôi, có thể tôi sẽ đồng ý đấy!
Dương Thư Trần đổi sang giọng điệu cợt nhả, trong ánh mắt nhìn Quan Vũ Niệm lộ rõ ý trêu đùa.
Cô xem, cô đã vào công ty hai ngày rồi mà Giang Đông Cẩm còn chưa thèm đến ngó ngàng tới cô một lần.
Mặc dù cô không thích Giang Đông Cẩm nhưng những lời vừa rồi đều là thật.
Quan Vũ Niệm ăn hết bát mì trước mặt rồi thu dọn bát đũa.
Mẹ cậu, em gái cậu, ngay cả bà chị dâu mới của cậu cũng đều nổi tiếng là người đẹp xuất chúng.
Thực sự mà nói thì Quan Vũ Niệm quá bình thường, không thể nào so sánh với họ được.
Cô không ghét bỏ mà còn hơn cả ghét bỏ.
Dương Thư Trần đang định giữ chặt hơn nhưng khi bị cô lườm một cái, cậu lại vô thức buông lỏng tay ra.
Cô nhìn Dương Thư Trần bằng ánh mắt đầy khao khát.
Mặc dù không th9ích một cậu ấm ăn hoang phá hoại, ỷ vào gia đình mình giàu có mà ăn chơi lêu lổng, tiêu tiền như cỏ rác, thế nhưng cô cũng không q6uên, dù sao Dương Thư Trần vẫn là Tổng giám đốc của CJ.
Nếu như có thực sự thích một người đàn ông như vậy, sau này rất có thể sẽ phải chịu ấm ức đấy! Chi bằng cô bắt đầu từ tối đi, tôi đảm bảo cô muốn gì tôi cũng có thể đồng ý với cô được!
Dương Thư Trần ăn như hổ vồ, chẳng mấy chốc bát mì đã sạch trơn, cậu nắm hai tay Quan Vũ Niệm, vẻ mặt vô cùng chân thành.
Nghe vậy, Quan Vũ Niệm lập tức rụt tay lại như thể sợ dính phải vi khuẩn, sau đó còn rút hai tờ giấy ăn ra lau lấy lau để bàn tay vừa bị cậu nắm lấy.
Tôi và Tổng Giám đốc Giang.
Nghe cậu năm lần bảy lượt nhắc tới Giang Đông Cẩm, cô định mở miệng giải thích quan hệ của bọn họ giữa bọn họ nhưng lại đến khóe miệng lại ngập ngừng.
Cô không muốn nói dối, thế nhưng bây giờ nếu nói thật với Dương Thư Trần rằng cô thực sự không biết Giang Đông Cẩm thì liệu rằng cậu có cảm thấy cô là kẻ lừa đảo rồi đuổi thẳng cổ cô ra ngoài không? Dương Thư Trần vì nể mặt Giang Đông Cẩm nên mới cho cô cơ hội ở lại Công ty CJ.
Thấy Quan Vũ Niệm đã đi tới bồn bắt đầu rửa bát đũa, cậu giơ tay giáng một cái thật đau vào mặt mình.
Từ khi nào cậu lại sợ một người phụ nữ như vậy? Mà cô còn chỉ là một cô thư ký quèn của cậu nữa chứ! Thật kỳ quái!
Anh biết nấu cơm à?
Quan Vũ Niệm rửa bát đũa xong, sắp xếp đầu ra đấy vào tủ bát rồi không kìm lòng hỏi.
Đây là câu hỏi cô đã giữ trong lòng rất lâu rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.