Chương 2483: Người đó vẫn ở ngay bên cạnh (4)


Cuối cùng cô cắn răng trả lời thẳng thắn:
Tôi không tra được, chỉ là mơ hồ cảm nhận rằng chắc hẳn bạn đang ở Công ty Cổ vì tôi phát hiện ID8 của bạn thường xuất hiện ở đó.



Tinh!
Trong hộp thư lại nhanh chóng xuất hiện một thư mới.

Đúng là Three đang đợi câu tr3ả lời của cô.
Hôm nay tôi xin nghỉ phép rồi, không cần phải phục vụ anh!
Vừa nghĩ tới việc hôm nay Dương Thư Trần lợi dụng mình, bây giờ lại còn bắt mình làm ô sin nữa, Quan Vũ Niệm lập tức nổi giận, cô hét tướng lên.
Quả nhiên là một cậu ấm ham chơi lười làm, ngay cả bữa cơm của mình cũng không lo nổi.
Hay là anh ta định đợi mình nấu xong rồi bưng đến trước mặt, đút vào mồm cho anh ta nữa! Đừng có mơ!
Tôi đang ở dưới nhà cô!
Ngay vào lúc Quan Vũ Niệm đang định cúp máy thì một câu nói nhẹ bẫng đã lọt vào tai cô.

Đang đâu đấy?
Giọng nam trầm ấm, mang theo vẻ bất cần đời cất lên.
Quan Vũ Niệm thừ ra mất mấy giây mới hoàn hồn.
Như thể nghi ngờ thính giác của mình có vấn đề, cô vội đưa điện thoại ra trước mặt rồi nhìn số máy gọi đến.

Tôi đợi bạn ở phòng lập trình của CJ.

Rầm!
Nhìn những dòng chữ này xuất hiện trên màn hình máy tính, Quan Vũ Niệm9 kích động đứng lên nhưng vì quá vội vã nên đầu gối và mạnh và gầm bàn, đau đến điếng người.
Nước mắt cô lăn dài nơi khóe mắt nhưng6 trên mặt lại nở nụ cười rạng rỡ.
Three nhận lời rồi! Cuối cùng thì Three cũng nhận lời thật rồi! Quả nhiên anh ấy ở phòng lập trìn5h của CJ, như vậy thì không phải chỉ ở cách cô một tầng thôi sao? Chỉ cần cô nỗ lực thêm một chút, cố gắng được vào phòng lập trình thì không phải là có thể gặp mặt người đó rồi sao? Nghĩ đến đây, Quan Vũ Niệm hạnh phúc ôm lấy máy tính rồi quay vòng vòng tại chỗ.
Cô gắng gượng nuốt nước miếng đánh
ực
một cái rồi mới đặt lại điện thoại lên tai.

Cậu...
cậu Trần?
Tại sao Dương Thư Trần lại đột nhiên gọi điện thoại cho cô chứ? Vừa nhận được điện thoại của cậu, những hình ảnh mà cô khó khăn lắm mới có thể quên được lại lập tức hiện ra trước mắt.

Rừ...
rừ...
Tiếng rung điện thoại vang lên nhưng mất một lúc lâu cô mới lấy lại tinh thần.
Cô vui đến nỗi đưa tay nhận điện thoại mà không thèm nhìn số máy gọi đến.

Anh tìm tôi có việc gì không?
Quan Vũ Niệm cố gắng kìm nén nỗi kích động muốn cúp điện thoại xuống rồi miễn cưỡng hỏi cậu.

Bây giờ tôi vẫn đang làm thêm giờ, còn chưa được ăn tối.
Dương Thư Trần hơi hé miệng, nhẹ nhàng nói, giọng điệu mang theo vẻ oán giận như thể đang trách Quan Vũ Niệm tại sao lại không nấu cơm cho cậu.

Anh đói thì mau về nhà ăn cơm đi.
Cô cứng đờ cả người như thể vừa bị sét đánh, cô cảm thấy không hiểu nổi câu nói vừa rồi của cậu là có ý gì.

Đang ở dưới nhà cô...

Nhà cô...

Dưới nhà? Quan Vũ Niệm há hốc miệng rồi ngay lập tức che điện thoại, chạy vọt ra ban công nghển cổ lên nhìn xuống bên dưới.

Cô vẫn nhớ biển số xe của Dương Thư Trần, nếu như cậu thật sự ở dưới nhà cô thì cô sẽ giả bộ mất trí nhớ rồi cúp điện thoại.

Dù bị đánh chết cũng không thể dẫn sói vào nhà được!

Thế nhưng cô nhìn một hồi lâu mà vẫn không thấy bóng dáng xe của Dương Thư Trần đâu cả, cô đang định hỏi xem xe cậu để ở đâu nhưng đã kịp thời phản ứng lại.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.