Chương 2493: Người đó vẫn ở ngay bên cạnh (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 591 chữ
- 2022-02-19 08:46:17
Nhìn dáng vẻ của cậu giống như muốn ăn tươi nuốt sống cổ.
Cô chỉ biết cậu đào hoa phóng túng, sống bất cần đời nhưng lại chưa bao g8iờ biết cậu còn thích ăn thịt người nữa...
Chết tiệt!
Dương Thư Trần ý thức được mình mất khống chế thì rủa thầm một tiếng rồi b3uông tay cô ra, chống người ngồi dậy.
Có điều cánh tay cậu còn lướt qua thân thể cô, dừng lại trên eo cô, không cho cô thoát khỏi 9lòng bàn tay mình.
Anh muốn biết cái gì tôi đều có thể nói cho anh, tôi chưa muốn chết.
Nghe cậu nói, thần kinh Quan Vũ Niệm bỗn6g căng chặt, cô không để ý được gì nữa, vội vàng lên tiếng.
Tôi tới quán bar tìm người nhưng không tìm được, còn trang điểm và ăn5 mặc là cố ý làm vậy, chẳng lẽ anh bảo tôi mặc đồ như con gái nhà lành đi vào quán bar hay sao?
Chưa kịp vào đã bị người ta lôi đi ấy chứ...
Không cần khen tôi đâu, nhưng trễ thế này rồi, sao anh lại đột nhiên đến tìm tôi, còn tìm tới tận quán bar..
Thấy mình đã qua cửa trót lọt, Quan Vũ Niệm thầm thở phào một hơi.
Cô còn chưa lấy lại tinh thần sau chuyện xảy ra ngày hôm nay nên bây giờ khi gặp cậu vẫn vô cớ cảm thấy không được tự nhiên, vì vậy cô vô thức cắn môi.
Ừm, tôi chợt nhớ ra hôn ai đó một cái xong nhưng lại quên trả nên bây giờ mới cố ý tới cửa hỏi xem cô có muốn hôn lại hay không.
Dương Thư Trần nằm xuống bên người cô, đưa tay kéo cô vào lòng rồi liếc mắt nhìn cô.
Quan Vũ Niệm giải thích một cách nghiêm túc.
Lời của cô, một nửa là thật, một nửa là giả.
Ánh mắt cô có chút chột dạ, không dám nhìn thẳng vào mắt Dương Thư Trần.
Tôi có nên khen cô thông minh hay không?
Dương Thư Trần nhếch miệng, nhìn cô nửa tin nửa ngờ.
Nhìn cô quả thực không giống kiểu con gái hay la cà ở hộp đêm.
Hơn nữa khí chất thuần khiết trên người cô rất giống Mạt Mạt, sự đơn thuần thẳng thắn này không thể nào ngụy trang được.
Môi cậu cách cô không tới một centimet, khóe miệng cong cong đầy gợi cảm...
Đừng có quyến rũ tôi, tôi không chịu nổi thử thách này đâu! Quan Vũ Niệm dùng sức nuốt một ngụm nước miếng, chống lại ánh mắt trêu đùa của Dương Thư Trần rồi không chút nghĩ ngợi cầm lấy gối ôm, chuẩn bị úp lên đầu cậu.
Thế nhưng khi bắt gặp ánh mắt cảnh cáo của cậu, cô vội vàng chuyển tay, dứt khoát dùng gối ôm che kín mặt mình.
Hãy để yên cho cô làm con rùa rụt cổ một lát đi, nhất định là cô chỉ đang nằm mơ thôi, nhất định là thế...
Tôi không hôn, cũng không muốn hôn, anh mau đi đi, chuyện lúc trước tôi quên hết rồi!
Giọng điệu lí nhí của Quan Vũ Niệm vang lên dưới gối ôm.
Vậy sao, nhưng tôi nhớ rất rõ là người nào đó nói đây là nụ hôn đầu của mình cơ mà, cô cứ thế bỏ qua sao?
Dương Thư Trần thấy cô đỏ mặt, khuôn mặt sa sầm suốt một đêm cuối cùng cũng nở nụ cười vui vẻ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.