Chương 2517: Vạch mặt bạch liên hoa (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 674 chữ
- 2022-02-19 08:51:42
Mà cũng không hẳn, phải nói là anh ta đã quyến rũ con gái nhà người ra rồi bội tình bạc nghĩa nên người ta lại đến tận cửa tìm mới đ8úng.
Là ai cũng được, ai dè lại là Chương Viên Uyển lần trước mới nhắm vào cô.
Cô không muốn ở lại đây làm miếng bá3nh kẹp thịt, ngồi xem chuyện yêu hận tình thù gì đó của người ta nên đương nhiên lúc này phải nhanh chân mà chạy rồi.
Hôm nay cho dù không phải cô thì cũng là người khác, không liên quan đến việc tôi có muốn nhìn thấy cô hay không.
Lời này của Dương Thư Trần đơn giản ngắn gọn nhưng cũng hết sức tuyệt tình đã làm sáng tỏ tất cả, đánh bay hoàn toàn ảo tưởng của Chương Viên Uyển.
Rõ ràng cậu muốn nói cho cô ta biết, trong mắt cậu cô ta cũng chỉ như những nhân viên khác trong công ty, thậm chí còn không bằng những người khác.
Cô không cần quan tâm đến tôi, tôi rất quen với phòng lập trình.
Dương Thư Trần lạnh lùng bỏ lại một câu rồi lướt qua Chương Viên Uyển, chuẩn bị rời đi.
Trần, em biết anh có thành kiến với em, nhưng người chuyển em đến phòng lập trình chính là anh, nếu như anh không muốn nhìn thấy em ở đây thì bây giờ em có thể đi luôn.
Chương Viên Uyển ấm ức nói.
Nên đi hay ở là việc của cô, tôi chỉ là người sắp xếp vị trí thích hợp nhất cho mỗi nhân viên trong CJ.
Thư 9ký Quan, vừa mới bắt đầu tham quan mà cô lại muốn đi đâu?
Cô vừa mới bước một chân ra khỏi cửa thì giọng nói lạnh lẽo của Dương Th6ư Trần đã vang lên, lạnh toát cả sống lưng.
Bước chân Quan Vũ Niệm chững lại, có kinh ngạc quay sang nhìn cậu, dùng khẩu hì5nh miệng hỏi:
Không cần tôi tránh đi à?
Chẳng lẽ cậu muốn cô ở đây nhìn cậu và Chương Viên Uyển diễn phim tình cảm sao? Cô chỉ là một đứa trẻ thôi, không chịu được cảnh tượng cay mắt như vậy đâu...
Quản lý Chương vừa mới nhậm chức, chắc hẳn có rất nhiều chuyện cần tiếp nhận.
Ít nhất là khi những nhân viên khác vào phòng lập trình, cậu còn đích thân ra mặt chúc mừng, nhưng cô ta đến, ngay cả một lần ra mặt cậu cũng không thèm.
Trần, lời này của anh có ý gì...
Chương Viên Uyển há miệng, mắt bắt đầu ửng đỏ.
Trong mắt cô ta lúc này hoàn toàn là vẻ khiếp sợ! Cô ta có thể coi như vị cứu tinh của phòng lập trình, quang minh chính đại tiến vào đây.
Hôm đó khi có rất nhiều virus xâm nhập, trong lúc những người khác trong phòng lập trình không kịp đề phòng thì chính cô ta là người đã phá giải toàn bộ virus xâm nhập.
Nói thế nào đi chăng nữa, cô ta cũng có công với CJ, mà chắc chắn rằng bây giờ CJ đang rất thiếu nhân tài, chắc chắn cậu sẽ không cam lòng để cô ta đi.
Nhưng Chương Viên Uyển không ngờ rằng, cậu lại chẳng thèm để ý đến cô ta.
Cậu không sợ rằng khi cô ta đi rồi sẽ có người tấn công tường lửa của CJ sao?
Xem ra trí thông minh của quản lý Chương không theo kịp kỹ năng máy tính của cô rồi.
Dương Thư Trần liếc nhìn cô ta, cười khẩy như không.
Ánh mắt sắc bén này dường như nhìn thấu hoàn toàn tâm tư của Chương Viên Uyển.
Chương Viên Uyển lập tức chột dạ đứng lên, e dè nhìn cậu, trong lòng thầm thấp thỏm, không biết có phải là cậu đã nhìn ra chuyện gì rồi không? Có phải cậu đã biết, người lúc đó diệt virus không phải là cô ta không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.