Chương 252: Tại sao không yêu nữa? (14)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 593 chữ
- 2022-02-06 12:49:02
Khi Hạ Trường Duyệt hoàn hồn lại, bóng dáng cao lớn của Nghiêm Thừa Trì đã nhanh chóng rời khỏi hội trường.
Cô vội vàng đặt ly rượu8 trong tay xuống rồi chạy một mạch đến trước mặt anh.
Chiếc xe trở về biệt thự.
Vừa dừng xe, Nghiêm Thừa Trì đẩy cửa sải bước đi vào trong.
À, việc buổi họp 9báo lần trước, cám ơn anh.
Tôi biết vệ sĩ ở hiện trường là do anh phải đến, còn có chuyện của Giang Minh Na...
Nói xong chưa?
6 Giọng nói âm trầm lạnh lẽo bỗng nhiên ngắt lời Hạ Trường Duyệt.
Là Hãn Hãn gọi tới.
Cậu nhóc biển mất lâu như vậy lại chủ động liên lạc với anh.
Anh vừa cởi nút áo sơ mi vừa đi thẳng đến sân đấm bốc phía sau biệt thự.
Một mình anh đối diện với bao cát, đổ mồ hôi như tắm.
Rốt cuộc cô có cái gì tốt, khiến anh rõ ràng hận thấu xương, nhưng nhìn thấy cô bị bao vây bởi các phóng viên tại buổi họp báo, lại không nhịn được muốn giúp đỡ cô.
Còn cô thì sao? Một giây trước còn thân mật bên cạnh An Thần Húc, mới chớp mắt đã lại chắn trước mặt anh.
Trước mặt anh liên tục xuất hiện hình ảnh Hạ Trường Duyệt và An Thần Húc đứng bên nhau.
Nắm đấm của anh rất dữ dội, cú đấm như sấm vang chớp giật gần như muốn xuyên thủng bao cát.
Lời cảm ơn của cô giống như một lời châm biếm, chỉ khiến anh cảm thấy khó chịu! Nghiêm Thừa Trì cất tiếng, nói rõ từng chữ,
Đây là bộ phim mới được Tập đoàn Nghiêm thị đầu tư.
Tôi chỉ quan tâm đến lợi ích của tập đoàn.
Ánh mắt Nghiêm Thừa Trị sâu thẳm, nhận lấy điện thoại từ tay quản gia, mở màn hình ra.
Anh bỏ qua cuộc gọi nhỡ, hướng mắt về tin nhắn WeChat chưa đọc.
Rám!
Nghiêm Thừa Trì bước lên xe, anh dùng hết sức đẩm mạnh vào vô lăng như muốn trút hết cơn giận ra.
Anh nheo mắt khởi động xe, đạp chân ga, chiếc xe thể thao giống như một mũi tên ra khỏi dây, lao vút ra đường lớn.
Sau đó anh ném chiếc khăn tay đi, không nhìn cô nữa, cất bước rời đi.
Hạ Trường Duyệt chết trận đứng sững lại, đờ đẫn nhìn vào chiếc khăn tay bên cạnh, hồi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn.
Anh đánh gần một tiếng đồng hồ mới kiệt sức dừng lại, đi đến bên cạnh sân lấy khăn lau mồ hôi.
Cậu Trì, điện thoại của cậu cứ reo liên tục, hình như là có việc gấp.
Quản gia đi lên trước, cung kính báo cáo.
Một người phụ nữ bán thân vì tiền như cô, có gì đáng để tôi phải giúp cô?
Anh rút tay lại, lấy chiếc khăn ra lau kĩ từng ngón tay đã chạm vào cô.
Lời của anh cứ vang lên bên tai cô.
Khóe mắt cô bỗng nhiên đỏ ửng...
Nghiêm Thừa Trì tiến về phía trước, áp sát cô, đẩy cô đến chỗ già5n hoa bên cạnh.
Anh đưa tay bóp khuôn mặt nhỏ bằng lòng bàn tay của cô, ánh mắt u ám.
Thấy rõ người trước mặt mình thật sự là Nghiêm Thừa Trì, thoạt tiên cô sửng 3sốt nhìn thẳng vào anh.
Đối diện với đôi mắt lạnh lùng dữ dội của anh, cô rụt cổ lại rồi mới lên tiếng.
Lòng bàn tay của Nghiêm Thừa Trì siết chặt.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.