Chương 2526: Tất cả đều là mưu mẹo! (5)


Quan Vũ Niệm lẳng lặng lắng nghe, dù bên kia đã cúp điện thoại nhưng cô vẫn chưa lấy lại tinh thần.

Gì mà biểu hiện xuất sắc, gì mà sá8t hạch công ty? Rõ ràng là một cuộc gọi từ Dương Thư Trần...

Cô được vào phòng lập trình vì một cuộc gọi thôi ư? Cô thật sự được gia 3nhập vào phòng lập trình rồi ư? Quan Vũ Niệm kích động đến không thốt nên lời, cứ như có miếng bánh từ trên trời rơi xuống đầu vậy.
Cô đờ đẫn nhìn phía trước, tóc mái trên trán đã bay ngược về sau, dù có vuốt thể nào cũng không trở lại vị trí cũ được.
Cô bám hai tay lên cửa xe và ngắm nhìn cánh cửa biệt thự cũ kỹ nhưng uy nghiêm bể thể trước mắt, qua một lúc lâu mà vẫn ngồi yên tại chỗ.

Xuống xe.
Dương Thư Trần bước vòng qua cửa xe cô và thay cô mở ra.
Đôi môi khêu gợi ấy có khả năng biến lời nói bình thường thành lời chàng ghẹo, nhưng dường như kỹ năng cua gái của Dương Thư Trần hoàn toàn bị ẩn đi trước mặt Quan Vũ Niệm.

Không xuống.
Quan Vũ Niệm ôm túi của mình như đề phòng cướp, đồng thời nhìn thẳng vào Dương Thư Trần.

Anh không nói cho tôi biết đây là đâu thì có đánh chết tôi cũng không xuống xe.

Nhà bà ngoại tôi, nhà tổ của nhà họ Dương.
Dương Thư Trần bỏ lại một câu, kéo cô ra khỏi xe rồi thong thả dẫn cô vào trong biệt thự.
Quan Vũ Niệm cảm thấy mình tuy cao gầy nhưng tuyệt đối không phải là dạng nhỏ nhắn.
Ấy thế nhưng khi Dương Thư Trần xách mình lên, cô lại cảm giác như bản thân chỉ là một con thỏ không có năng lực phản kháng.
Do đó, cô bị Dương Thư Trần kéo vào nhà chính của nhà họ Dương.
C9ô cầm điện thoại bằng hai tay, hưng phấn nhìn sang Dương Thư Trần như một đứa trẻ.
Ngay sau đó, nụ cười trên mặt cô chợt biến mất vì 6nghĩ đến gì đó.
Sao cô lại quên rằng Dương Thư Trần giúp cô có điều kiện chứ? Mà cô còn chưa biết điều kiện của cậu là gì.

A5nh muốn tôi làm gì giúp anh? Tôi nói trước, nếu anh dám sàm sỡ tôi thì...
A!
Quan Vũ Niệm vừa lên tiếng thì xe thể thao đột ngột tăng tốc độ, chạy bằng băng về phía trước như mũi tên rời cung.

Két!
Lúc xe ngừng lại, cả người Quan Vũ Niệm đều xốc xếch vì gió thổi.

Cậu chủ.

Cậu chủ, cậu về rồi ạ.
Quản gia và bảo vệ cửa vừa thấy Dương Thư Trần Đèn chào hỏi ngay.

Khi trông thấy Quan Vũ Niệm đang bị xách trong tay Dương Thư Trần, ánh mắt bọn họ có vẻ ngẩn ra, tiếp đó chợt lóe sáng.

Quan Vũ Niệm cảm thấy thiếu tự nhiên trước phản ứng của bọn họ, trong lòng muốn đi nhưng Dương Thư Trần lại không thể cô ra.

Từ đằng xa, cô có thể nhìn thấy bóng người đang ngồi uống trà dưới tàng cây bạch quả trong sân.


Dương Thư Trần, anh mau buông tay ra!

Nghe lời, bằng không giao hẹn xem như hủy bỏ.
Quan Vũ Niệm vừa bắt đầu giãy giụa thì đã thấy cậu kề sát tại mình và nói thế.

Nghe vậy, cô há miệng nhưng không nói được câu nào nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.