Chương 2532: Tất cả đều là mưu mẹo! (11)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 621 chữ
- 2022-02-19 08:51:42
Nhà họ Dương không có nhiều quy củ như vậy, nếu Thư Trần đã đưa cháu tới, cháu cứ yên tâm chơi là được, đừng áp lực gì hết.8
Hạ Hoa cười, đứng dậy khỏi xe lăn, đi tới trước mặt hai người, hiền hòa xoa đầu Quan Vũ Niệm.
Thằng nhóc này từ 3nhỏ đã đi theo Thượng Lăng Tư, học được cái thói coi trời bằng vung, cháu ở bên nó, chắc chắn thường xuyên bị nó bắt nạt, n9ếu còn có lần sau, cháu có thể nói cho ông ngoại, ông ngoại xả giận giúp cháu.
...
Quan Vũ Niệm thấy ông đứng lê6n khỏi xe lăn, tròng mắt trừng lên như chuông đồng, há miệng định nói nhưng qua hồi lâu vẫn không thốt ra được lời nào.
Cô vừa mở miệng đã bị nước miếng của mình làm cho sặc.
Ông thoát chết sau một vụ tai nạn xe, làm người thực vật bốn năm ròng, thân thể không còn tốt được như trước.
Bọn họ bỏ lỡ nhiều năm như vậy, người duy nhất ông mắc nợ chính là Dương Mộc Nhã.
Ai lo lắng cho ông, tôi chỉ sợ ông chết trước tôi, không kịp trả nợ cho tôi thôi.
Dương Mục Nhã hừ lạnh.
Ông ngoại, chân của ông...
Không phải, ý của cháu là...
Có khoảng thời gian sức khỏe ông ngoại không tốt, bà ngoại không muốn ông mệt nhọc nên ép ông phải ngồi xe lăn, chứ ông ngoại không tàn phế.
Dương Thư Trần thấy cô sắp cắn đứt đầu lưỡi của mình đến nơi, bèn tốt bụng giải thích cho cô.
Quan Vũ Niệm nghe vậy thì dùng sức nuốt một ngụm nước bọt, xem như nuốt sự kinh ngạc của mình vào trong.
Ngoài miệng nói không để ý, nhưng động tác chăm sóc Hạ Hoa lại hết sức dịu dàng.
Bọn họ vất vả lắm mới được ở bên nhau, thời gian bỏ lỡ không cách nào lấy lại, bà chỉ muốn trân trọng những ngày tháng còn lại.
Bà và ông, càng lâu càng tốt.
Cô giơ tay lên vỗ ngực một cái, thở ra một hơi rồi nhìn Hạ Hoa đầy áy náy:
Xin lỗi, vừa rồi cháu thật mất lịch sự.
Không sao, là hành động của ông làm cháu hiểu lầm.
Hạ Hoa nghe thấy gì đó bèn nhanh chóng xoay người ngồi xuống xe lăn, ngay cả bùn dính vào để giày, ông cũng lấy khăn tay ra lau sạch, cứ như là xóa sạch dấu
vết.
Không đợi Quan Vũ Niệm hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra thì đã thấy Dương Mộc Nhã ở đẩu lối đi nhỏ.
Không phải đã bảo anh nghỉ ngơi cho tốt rồi sao, sao lại xuống giường?
Dương Mộc Nhã vừa tới đã nhấc vòi hoa sen bên cạnh lên, nhìn lướt qua dấu chân trên mặt đất, sau đó đi tới trước mặt Hạ Hoa, không nói lời nào đã giơ chân ông lên, kiểm tra giày của ông.
Tôi vẫn luôn ngồi trên xe lăn, sao mà có chuyện gì được? Không mệt, chỉ là rảnh rỗi quá nên đi tưới cây một chút.
Hạ Hoa nắm tay bà, âu yếm vén tóc mái ra sau tai cho bà.
Bác sĩ nói tôi không sao, bà không cần lo lắng như vậy.
Hai người chỉ đứng chung một chỗ, không nói gì nhưng Quan Vũ Niệm lại cảm nhận được một loại tình yêu không thể diễn tả bằng lời.
Ông ngoại và bà ngoại của Dương Thư Trần rất yêu thương nhau...
Từ nhỏ cậu đã lớn lên trong môi trường như vậy? Trong phút chốc, trong lòng cô bỗng thấy hâm mộ.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.