Chương 2539: Tất cả đều là mưu mẹo! (18)


Anh ăn thịt người không sợ sẽ trúng độc mà chết sao?
Dương Thư Trần, anh đã từng nói sẽ không làm như vậy với tôi.
Quan Vũ Niệm nhì8n người đàn ông đang cởi quần áo của mình, bờ môi mỏng đang dán chặt xuống ngực mình thì căng thẳng hét lên.

Chữ tín tối thi3ểu giữa người với người đâu rồi?
Tiểu Niệm Niệm, chẳng qua tôi đang dạy cô xem tin tưởng lời nói của một kẻ xấu xa thì sẽ có kết qu9ả như thế nào thôi.
Dương Thư Trần hơi ngẩng đầu lên đáp lại.

Quan Vũ Niệm nghẹn họng.
Anh ta cứ ngang ngược lừa gạ6t người khác như vậy mà không cảm thấy lương tâm cắn rứt sao? Thế nhưng vừa nghĩ tới bản thân còn đang nằm trong tay cậu, Quan Vũ Ni5ệm không dám mạnh miệng lên tiếng nữa, đôi mắt đen láy bất chợt hơi đảo qua một bên rồi sáng quắc lên.

Dương Thư Trần, tôi có điều muốn nói.

Nói đi!
Dương Thư Trần ngừng động tác hôn trên cổ cô rồi khẽ nói.

Trước tiên anh phải cho tôi ngồi dậy đã.
Bây giờ ngược lại cô có thể thử lại, nhưng mà cậu cũng nói rồi, nếu thua thì có thể cô sẽ không chịu nổi hậu quả do mình gây ra.

Từ nhỏ tôi đã lớn lên trong trại trẻ mồ côi.
Trong trại trẻ có quá nhiều đứa trẻ như tôi nên tôi chỉ được học đến trung học cơ sở, đến giờ vẫn chưa học lên được.
Quan Vũ Niệm ngồi ở mép giường, tại một vị trí cách Dương Thư Trần xa nhất có thể rồi chậm rãi lên tiếng.
Cô vừa lên tiếng, bầu không khí trong lòng lập tức vô cùng yên ắng.
Dương Thư Trần nhìn cô chằm chằm như thể đang quan sát xem vẻ mặt cô có thực sự nghiêm túc không.
Bản thân trong lòng cậu cũng hiểu rất rõ, chỉ cần cô không đồng ý, cậu nhất định sẽ không động tới cô.
Anh cứ đè tôi như vậy tôi còn không thở nổi thì nói chuyện kiểu gì?
Quan Vũ Niệm cố gắng nặn ra nét mặt khôn khéo, giả bộ đáng thương.

Tiểu Niệm Niệm, cô lại học thói xấu định lừa tôi rồi.
Dương Thư Trần nói trúng tim đen của Quan Vũ Niệm, khiến cô hoàn toàn cạn lời.
Có thể chơi tử tế được không vậy?
Tôi có lời muốn nói thật mà!
Quan Vũ Niệm sốt sắng, sợ mình sẽ bị Dương Thư Trần động tay động chân thật nên không suy nghĩ nhiều mà bật thốt lên:
Chẳng lẽ anh không tò mò xem tại sao tôi lại muốn vào phòng lập trình của CJ sao?

Quan Vũ Niệm vội vàng chạy thoát thân khỏi nanh vuốt của ma quỷ, cô nhanh chóng bò dậy rồi sửa sang lại quần áo của mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn là biểu cảm đầy để phòng đối với Dương Thư Trần.
Đúng là vừa rồi cô đang định ra tay với cậu nhưng chưa kịp để cô ra tay, cậu đã dễ dàng khống chế được.
Mất đi cơ hội then chốt, cô chỉ đành để mặc cho người ta xâu xé.
Thế nhưng nếu mượn cơ hội này mà đổi lấy một bí mật thì cũng là sự lựa chọn không tồi.

Cô chỉ có một cơ hội thôi.
Nếu lần này cô còn dám lừa tôi thì tự gánh hậu quả nhé!
Dương Thư Trần buông lỏng tay rồi rời khỏi người cô, một tay chống đầu năm nghiêng trên giường.
Riêng chuyện này thì ngay từ buổi phỏng vấn đầu tiên của cô, Dương Thư Trần đã biết rất rõ, cô vốn không hề nói dối.

Cũng chính vì không có trình độ học vấn nên cô cũng suýt chút nữa đã bị đánh trượt ngay từ vòng phỏng vấn, thậm chí còn không có cơ hội để vào CJ.


Chuyện này thì liên quan gì đến việc cô muốn vào CJ chứ?
Trong ánh mắt của Dương Thư Trần thoáng lộ vẻ đau lòng nhưng cậu không thể hiện ra.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.