Chương 2552: Dựa vào mặt là đủ (8)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 648 chữ
- 2022-02-19 08:57:03
Chuyện gì mà khiến cô nôn nóng đến mức trốn tôi lén lén lút lút vào phòng làm việc của cậu ta?
Nghe cô nói vậy, sắc mặt cậu không dịu8 đi chút nào mà ngược lại càng lạnh lẽo nguy hiểm hơn.
Vừa rồi tôi có lén lén lút lút đầu, tôi vô tình gặp anh ấy nên trò chu3yện đôi ba câu thôi.
Cô rất để ý tới chuyện tôi phóng điện với ai à?
Trong lúc Quan Vũ Niệm cho rằng Dương Thư Trần sẽ nổi trận lôi đình với mình thì sắc mặt cậu lại dịu xuống, bàn tay đang siết lấy cằm cô cũng buông lỏng đôi chút.
Thấy cô lùi lại đến sát tường, cậu hơi nhếch mày lên hỏi:
Trả lời câu hỏi của tôi đi, cô rất để ý tới chuyện tôi phóng điện với ai đúng không?
Không...
Cậu kéo máy tính đẩy đến trước mặt cô, trên màn hình lúc này hiển thị một bản tài liệu.
Đọc nội dung trên đó đi, có chỗ nào chưa rõ thì hỏi tôi.
Mình tình nguyện nói mấy lời nói dối ngọt ngào như vậy.
Dương Thư Trần hay lừa dối người khác như vậy, bây giờ mình có lừa anh ta một lần thì cũng coi như báo ứng của anh ta thôi, mình không cần phải áy náy.
À có, rất để ý.
Nhìn gương mặt tuấn tú thay đổi một cách khó lường, Quan Vũ Niệm cắn rứt lương tâm lên tiếng.
Liếc thấy nụ cười trên môi Dương Thư Trần, mãi một lúc lâu sau cô mới dè dặt hỏi:
Anh không tức giận à?
Mình để ý đến chuyện anh ta phóng điện bừa bãi thì có gì đáng để anh ta vui vậy chứ?
Không lẽ anh ta thích bị người khác quản lý à? Kỳ lạ thật đấy!
Nhưng dù thế nào thì chỉ cần anh ta đừng hâm hâm dở dở như lúc nãy rồi đùng đùng nổi giận với mình là được.
Tôi không thể ngồi đây được.
Quan Vũ Niệm sợ hãi đứng phắt dậy nhưng ngay lập tức đã bị cậu đè ngược xuống.
Tôi bảo cổ ngồi thì cứ ngồi đi, không được động đậy.
Một tay Dương Thư Trần tiếp tục giữ bả vai cổ, tay còn lại bắt đầu mở máy tính của mình.
Tôi cũng đâu phải là anh, nhìn thấy ai cũng phóng điện...
Quan Vũ Niệm nói liền một hơi, mãi đến khi liế9c thấy mặt cậu đã tối đen lại, cô mới ý thức được vừa rồi mình đã nói những gì.
Não mình bị kẹp cửa rồi sao? Sao lại dám mạnh 6mồm với Dương Thư Trần cơ chứ? Nhỡ chẳng may anh ta thẹn quá hóa giận rồi bóp chết mình thì sao? Quan Vũ Niệm lạnh hết sống lưng, theo5 bản năng lùi về phía sau.
Không khí trong phòng làm việc lúc này vô cùng yên tĩnh.
Quan Vũ Niệm ngồi trên ghế đọc tài liệu không chớp mắt, cũng không để ý đến người đàn ông sau lưng một tay đặt trên lưng ghế cô, tay kia chống theo cạnh bàn, thoạt nhìn như thể đang ôm cô từ phía sau.
Thấy dáng vẻ nghiêm túc của cậu, Quan Vũ Niệm bắt đầu chuyển tầm mắt qua trang tài liệu.
Sau khi nhìn rõ nội dung bên trên, sắc mặt cô hơi biến đổi một chút, sau đó bắt đầu cầm con chuột nghiêm túc đọc.
Lại đây!
Dương Thư Trần không biết cô đang nghĩ gì trong lòng nhưng nghe cô nói cô để ý đến mình, cậu vui vẻ nở nụ cười ranh mãnh rồi đưa tay về phía cô.
Thấy cô đứng ngây ra bất động tại chỗ, cậu bước lên một bước lôi cô về trước bàn làm của mình rồi đè cô ngồi xuống ghế.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.