Chương 2576: Để xem cô trốn đi đâu! (14)


Quan Vũ Niệm còn chưa nói hết câu đã tự động nuốt trở lại.

Cô đang định đi ra khỏi lòng cậu thì Dương Thư Trần đã nha8nh hơn một bước, ôm lấy cô rồi tiến về phía giường bệnh.
Quan Vũ Niệm bị cậu chen lên, theo bản năng đưa tay ôm lấy eo cậu để tránh6 bị ngã xuống đất.

Dương Thư Trần, đây là giường của tôi!
Quan Vũ Niệm ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói với người đàn 5ông da mặt dày kia.
Cậu đặt cô lên giường rồi tiện thể nằm xuống luôn.
3Giường phòng bệnh thường đã hơi nhỏ, bình thường chỉ vừa một người nằm, nếu nằm hai người thì phải nằm thật sát, không cẩn t9hận là lăn từ trên giường xuống đất ngay.
Còn có rất nhiều hình ảnh khác mà cô không nhìn rõ.
Dường như có người ở trong một góc khuất nơi cô không nhìn thấy đang không ngừng gọi tên cô:
Tiểu Niệm Niệm...

Quan Vũ Niệm:
...
Có phải vì cô chưa bị xe đụng chết nên bây giờ Dương Thư Trần muốn làm cô tức chết không.
Trên đời này sao lại có người vô sỉ như thế chứ! Quan Vũ Niệm kháng nghị không thành công, chiếc giường nhỏ bị Dương Thư Trần chiếm đi phân nửa, đã thế lại còn phải cảnh giác sợ cậu sàm sỡ mình, bởi vậy sau khi giằng co cả buổi cô mới miễn cưỡng ngủ thiếp
Dường như rất hài lòng với cái gối này, khuôn miệng nhỏ nhắn của Quan Vũ Niệm không lẩm bẩm nữa mà ngọt ngào chìm vào giấc ngủ.
Quan Vũ Niệm lại nằm mơ.
Trong mơ, cô thấy rất nhiều thứ.
Có hình ảnh cô khi còn bé, được nhận vào trại trẻ mồ côi.
Cô muốn buông tay nhưng lại sợ mình ngã xuống, chỉ đành nhắm mắt ôm chặt lấy cậu.

Giường hơi nhỏ, nhưng thế này thì cô không cần lo tôi lạnh nữa.
Dương Thư Trần hài lòng nhìn Quan Vũ Niệm đang ôm chặt cậu, đã được chiêm tiện nghi nhà người ta còn khoe mẽ.
di.

Dương Thư Trần, cái tên khốn này...
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Quan Vũ Niệm nằm cạnh bên ngực cậu, mơ màng lẩm bẩm.
Là ai? Là ai đang gọi cô? Cô cố gắng để nhìn rõ người đó nhưng trước mặt cứ như có một màn sương bao phủ khiến tầm nhìn của cô trở nên mơ hồ, dù làm thế nào cũng không nhìn rõ được.
Hình ảnh lại trở về nơi mà hôm qua cô đến sau khi rời khỏi CJ.
Nhìn dáng vẻ này chắc lại nằm mơ rồi.
Mơ mà còn không quên mắng cậu.
Dương Thư Trần nhìn thì tưởng là gầy nhưng thật ra cơ thể lại rất săn chắc, một cái giường nhỏ như thế này, hai người ngủ đúng là hơi chật chội.
Lo rằng mình chạm phải vết thương của Quan Vũ Niệm, cậu hơi dùng lực nâng cô lên, để cô dựa vào người mình.
Cô cầm một tờ giấy ghi rõ địa chỉ, đi theo người chỉ đường vào một quán bar.

Quan Vũ Niệm tìm một vòng nhưng không có chút tin tức nào về người cần tìm, cuối cùng lúc rời khỏi quán bar thì xảy ra tai nạn.

Nếu như cô phản ứng chậm một chút thôi, chiếc xe kia sẽ không chỉ vượt qua người cô mà đã nghiền nát cô dưới bánh xe rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.