Chương 259: Người trong lòng anh (1)


Cô vốn chỉ buột miệng nói thôi, hoàn toàn không ngờ anh lại làm theo thật.

Vì sợ anh sẽ giận, thậm chí cô còn không dám n8ói to.

Hạ Trường Duyệt hồi hộp bấm móng tay vào lòng bàn tay đang đặt dưới gầm bàn.
Đoàn thị sát của Tập đoàn Nghiêm thị đến đoàn làm phim mà lại không có ai sắp xếp ăn trưa sao? Khi Hạ Trường Duyệt đang suy nghĩ rối rắm, Nghiêm Thừa Tì cũng lặng lẽ quan sát cô.
Thỉnh thoảng có nhẵn mày chu môi, vẻ mặt khó hiểu, sinh động giống như đang diễn kịch câm vậy.
Bên tai anh lại vang lên tin nhắn thoại của Hãn Hãn, ánh mắt càng xa xăm.
Hình ảnh cô một mình ăn cơm hộp trong phòng họp chợt hiện ra trước mặt anh.
Bỗng nhiên anh rất muốn biết, tại sao cô không dọn đến sống chung với An Thần Húc? Với điều kiện của nhà họ An, cô hoàn toàn không cần phải làm việc vất vả như vậy.

Anh...


Ừ thì, sao anh không ăn gì hết vậy?
Hạ Trường Duyệt thấy anh hoàn toàn không động đũa, dè dặt hỏi.
Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của anh, cô lại lập tức cắm cúi ăn cơm, làm vừa rồi mình chẳng nói gì, anh có thể không cần trả lời.
Nhét đầy thức ăn vào miệng, Hạ Trường Duyệt mải nhai.
Không hiểu sao cô lại thấy h3ôm nay Nghiêm Thừa Trì hơi khác với hôm qua.
Nhưng mà cô lại không biết khác cái gì.
Lẽ nào cô thích bị ngược? A9nh không mắng cô nên cô không quen...

Em...

Hai người đồng thanh lên tiếng, rồi sau đó lại đồng thời lặng thinh.

Em muốn nói gì?
Nghiêm Thừa Trì chớp mắt, nhường cô nói trước.
Đợi khi phục vụ bày thức ăn lên, cổ mới trở về với thực tại.
Nhìn những đĩ6a thức ăn thơm nức mũi trước mặt, ngón tay trỏ của cô khẽ ngứa ngáy, nước miếng cô tứa ra.
Nhưng rồi cô lại lập tức nghĩ5 ra một chuyện.
Bắt gặp ánh mắt sâu thẳm của Nghiêm Thừa Trì, cô bất giác nhớ lại hình ảnh hai người ăn cơm cùng nhau bốn năm trước...
Lúc đó tuy anh ít nói nhưng không lạnh lùng như bây giờ.
Anh thích nấu cho cô ăn, sau đó nhìn cô ăn ngon lành.
Cô từng than thở không chỉ một lần, cứ được anh chăm như vậy, chắc chắn cô sẽ mập thành một con heo.

Nhưng khi anh bê đồ ăn đến trước mặt, cô lại lập tức không còn chút khí phách mà tự nguyện làm heo.

Còn anh thì luôn mỉm cười, nhìn cô ăn hết đồ ăn bằng ánh mắt cưng chiều...


Anh chỉ nhìn em mà không cần ăn cơm sao?
Có một ngày, cuối cùng Hạ Trường Duyệt cũng không chịu nổi mà buột miệng hỏi.

Lúc đó anh hơi ngẩn người, rồi ngay lập tức trả lời bằng chất giọng vô cùng quyến rũ,
Nhìn mỹ nhân no mắt, vậy là đủ rồi.
Cô bị anh tán tỉnh đến đỏ mặt tía tai, chỉ thiếu nước vùi mặt vào bát cơm...

Nhớ lại hình ảnh ngọt ngào trước đây, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ ửng lên.

Cô cắn môi, lòng chợt rung động, nhìn Nghiêm Thừa Trì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.