Chương 2598: Thân phận của cô!! (12)



Mật khẩu của tài liệu đầu tiên là one, còn tài liệu thứ hai...

Không cần.
Dương Thư Trần bỗng lên tiếng ngắt lời cô, đồng thờ8i tắt máy tính và đặt lên bàn.

Cậu nghiêng người đối diện với ánh mắt bất ngờ của người bên cạnh, sau đó khẽ hôn lên khó3e môi cô, hơi thở mê hoặc phả tới:
Tôi tin cô.

Đúng vậy, tin cô.
Dù cho cô có là ai và muốn làm gì đi nữa.
Kể từ khi cô không hề đề phòng mà nói rằng máy tính của mình có virus tự hủy, từ khi cô sẵn sàng đưa máy tính để cậu kiểm t6ra.
Cậu sẵn sàng cho đến khi cô muốn nói với mình, đến khi cô đồng ý thẳng thắn với mình...

Không còn sớm nữa, nên ngủ rồi.
Dương Thư Trần buông cô ra để chuẩn bị xuống giường, nhưng cậu chỉ vừa nhúc nhích thì chợt nhận thấy vạt áo của mình bị kéo.
Thật ra cậu cũng biết rõ, nếu cô chịu nói một câu giải thích thì cậu bằng lòng tin tưởng cô dù cho bản thân đang giữ5 bao nhiêu chứng cứ.

Dương Thư Trần, thật ra tôi...

Không cần nói gì cả, người tấn công tường lửa vốn không hề gây hại gì đến công ty.
Dương Thư Trần nhìn Quan Vũ Niệm bằng ánh mắt sáng quắc, hơn nữa nở một nụ cười xấu xa.
Hóa ra người đó thật sự giữ đúng giao hẹn với cậu và vào phòng lập trình CJ, thế mà cậu lại không biết.
Dù người đó là cô hay ai khác thì việc truy cứu cũng không còn ý nghĩa gì nữa.
Chẳng qua cậu thật sự tò mò muốn biết rốt cuộc người đã đấu trí đấu dũng với mình trên mạng là thần thánh phương nào.
Và giờ cậu đã có đáp án.
Cậu ngạc nhiên, lập tức quay đầu nhìn đôi mắt to tròn như nai con của Quan Vũ Niệm.
Lúc này gò má cô đang ửng hồng, không buông góc áo của cậu ra mà ấp úng hỏi:
Anh muốn đi đâu?

.
Dương Thư Trần im lặng hướng mắt về phía ghế sofa ý bảo mình sẽ ngủ ở đó.
Quan Vũ Niệm biết cậu sẽ không bỏ đi thì thở phào nhẹ nhõm, một lúc lâu sau mới nghẹn ra được một câu:
Thật ra giường bệnh viện không nhỏ lắm, có thể ngủ chung.
Đến khi nhận ra mình vừa nói gì, cô chỉ hận không thể tự đắm mình ngất đi cho rồi.
Ngủ chung...
Hóa ra người cậu muốn tìm vẫn luôn ở bên cạnh cậu.
Hiện giờ cô giống như một điều bí ẩn lớn, cậu muốn biết mọi thứ về cô nhưng không vội.
Câu này thật sự khiến người ta suy nghĩ vẩn vơ đó! Cô bật thốt lên trước đôi mắt xếch chứa ý cười của Dương Thư Trần:
Anh đừng nghĩ lầm, ngủ chung ở đây không phải là ngủ kiểu kia mà chỉ là ngủ rất bình thường thôi, nghĩa là hai người ngủ trên cùng một cái giường đó.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.