Chương 2605: Thân phận của cô!! (19)



Thể không đúng, thêm một ít ít nữa.
Quan Vũ Niệm sử lại lời, đồng thời nhìn Dương Thư Trần với vẻ lấy lòng như muốn nó8i cậu bảo bao nhiêu là bấy nhiêu.

Dáng vẻ ngoan ngoãn hiểm thấy ấy làm Dương Thư Trần thấy ngực như bị đè nén, 3không thể nổi cáu được.

Cậu chau mày nhìn cô một lúc lâu, cuối cùng đành vươn tay gọi:
Qua đây.
Hiếm khi Quan9 Vũ Niệm không tranh luận như mọi lần, vừa thấy cậu vươn tay bèn ngoan ngoãn bước đến bên cạnh cậu:
Bác sĩ nói vết thư6ơng trên mặt anh không thành vấn đề, những vết thương ở vai không nhẹ nên mấy ngày tới không thể dùng sức được.

.
Dư5ơng Thư Trần không để tâm đến lời nói của cô, lúc này cậu chỉ kéo tay cô đến trước mắt mình rồi quan sát cẩn thận.
Đôi tay này rất nhỏ, ngón tay mảnh khảnh với những khớp xương rõ rệt.
Nó trông còn mảnh mai hơn cả tay của những cô gái khác.
Có điều, trên đầu ngón tay cô lại có một vết chai mỏng.
Lập trình viên nào cũng sẽ có vết chai này.
Ngoài dấu vết này thì không còn bất cứ điểm khác thường nào nữa.
Quan Vũ Niệm trông như một cô gái nhà bên, cho nên cậu thật sự không ngờ cô sẽ có sức bùng nổ lớn đến thế khi tức giận.

Dương Thư Trần, hôm qua ai muốn bắt cóc anh thế? Anh biết không?
Quan Vũ Niệm nghĩ đến gì đó nên tò mò hỏi, đồng thời ngồi xuống cạnh cậu.

Tại sao cô lại nghĩ vậy?
Dương Thư Trần buông tay cô ra, hơi nhích người vào trong để chừa chỗ cho cô ngồi.

Bởi vì anh không hề sợ hãi khi thấy đám người đó.
Quan Vũ Niệm nghiêng đầu, nghiêm túc suy nghĩ.

...
Quan Vũ Niệm khiếp sợ vì lời cậu vừa nói, sau đó há miệng muốn nói gì đó nhưng rồi cũng nghẹn lại.
Cô thật sự không tưởng tượng nổi hàm nghĩa ẩn sau câu đó.

Cởi cúc áo ra giúp tôi.
Dương Thư Trần liếc nhìn gương mặt nhỏ nhắn đang thừ ra của cô, sau đó thản nhiên nói.
Lúc đó, vẻ mặt của Dương Thư Trần chỉ trở nên nghiêm túc hơn chứ không có gì khác với bình thường.
Phản ứng ấy hoàn toàn không giống với dáng vẻ khiếp sợ, lo lắng chạy thoát thân của những người bị bắt cóc bình thường.
Cậu quá bình tĩnh, quá sức bình tĩnh...
Điều đó hoàn toàn không bình thường.

Nếu như cô sống trong hoàn cảnh đó từ nhỏ thì cô cũng sẽ không sợ hãi đâu.
Dương Thư Trần cong môi tạo thành nụ cười như có như không.
Gương mặt lạnh lùng chỉ hiển hiện vẻ chán ghét chứ không hề ấm áp.
Nghe vậy, Quan Vũ Niệm lập tức ngoan ngoãn cởi cúc áo ra giúp cậu.

Tuy rằng cô không hiểu cậu muốn làm gì nhưng trong đầu vẫn nhớ cậu là một bệnh nhân.

Khi nhìn thấy lồng ngực rắn chắc của Dương Thư Trần, cô định dời mắt đi vì cảm giác miệng lưỡi khô khan.


Thấy không?
Dương Thư Trần hé môi mỏng hỏi.


Hả?
Quan Vũ Niệm sửng sốt, đột nhiên cúi đầu nhìn về phía ngực cậu một lần nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.