Chương 2640: Sao lại là cậu! (15)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 647 chữ
- 2022-02-19 10:36:00
Khác với những thiên kim tiểu thư cần trang điểm đậm để tạo nét cao quý, cho dù cô không trang điểm thì cũng sạch sẽ vô cùng.
<8br>Dương Thư Trần hài lòng dắt Quan Vũ Niệm còn đang sững sờ đến phòng ăn, sau đó đè cô ngồi xuống ghế và giơ tay đặt khăn ăn lên 3đầu gối cô.
Kế tiếp, cậu đặt đũa và bát đĩa trước mặt cô một cách lịch sự rồi mới ngồi đối diện cô.
Cử chỉ của cậu9 tao nhã như một vị hoàng tử, nhưng ánh mắt quan sát cô lại trắng trợn đến mức khiến người ta không thở như thường được.
Q6uan Vũ Niệm cầm đũa, dù trên bàn toàn là những món cô quen thuộc nhưng cô lại gò bó như đang ngồi trong nhà hàng Tây, ngay cả uống5 nước cũng không dám ra tiếng.
Cô mờ mịt nhìn Dương Thư Trần vì không rõ cậu muốn làm gì.
Một lúc lâu sau, Dương Thư Trần vẫn chỉ tập trung ăn cơm như thể thật sự đói bụng.
Ai nói với cô là tôi muốn...
.
Dương Thư Trần, tôi chỉ đồng ý mời anh ăn cơm chứ không có nói sẽ cho anh ngủ ở nhà của tôi, hơn nữa anh chiếm lấy giường tôi thì tôi phải ngủ ở đâu hả?
Quan Vũ Niệm nhanh chóng lên tiếng trước khi cậu kịp
Tôi sẽ tự dọn dẹp chén đũa, cửa ở bên đó, đi thong thả không tiễn.
Quan Vũ Niệm lấy lại tinh thần, dứt khoát chỉ đũa về phía cửa, trong lòng thầm nghĩ cuối cùng cũng không cần phải tiếp tục lo lắng đề phòng nữa rồi.
Quan Vũ Niệm thở phào nhẹ nhõm, thiếu điều muốn chạy xuống lầu mua chuỗi pháo đốt ăn mừng thôi.
Tôi no rồi.
Dương Thư Trần đặt đũa xuống sau khi thức ăn trên bàn gần hết, chỉ còn một chút ở trước mặt Quan Vũ Niệm.
Cậu thong thả lấy khăn ăn lau miệng.
Cô còn chưa quên kinh nghiệm bi thảm lần trước.
Lúc đó cậu rất xấu xa, không chỉ chụp hình giường chiếu của cô mà còn lấy nó để đe dọa cô nấu cơm cho cậu.
Lịch sử đen tuyệt đối sẽ không được lặp lại đâu!
Vậy làm sao bây giờ?
Dương Thư Trần bị từ chối liên tiếp nhưng không giận, trái lại chậm rãi lấy một hộp bao cao su ra khỏi túi và đặt lên bàn.
Cậu khẽ nhếch môi nói rõ từng chữ:
Một mình tôi không nghiên cứu được.
..
Gò má Quan Vũ Niệm đỏ bừng ngay tức khắc.
mở miệng, giọng điệu quả quyết không cho thương lượng.
Tôi có thể không ngủ giường của cô.
Sofa cũng không được!
Quan Vũ Niệm bổ sung thêm.
Đầu lưỡi cô run rẩy một lúc lâu mà vẫn không nặn ra được câu nào, chỉ biết nhìn cái hộp nhỏ trong tay cậu.
Cô muốn mắng cậu lưu manh, nhưng vẻ mặt vô tội của cậu lại làm cô trông giống lưu manh hơn.
Bốn món một canh dành cho hai người ăn nhưng gần như tất cả đều chui vào bụng của cậu.
Cậu ăn rất nhanh nhưng tướng ăn lại không khiến người ta cảm thấy thô bỉ, từng cử chỉ của cậu đều phản ánh một nền giáo dục tốt.
Xem ra cậu ăn rất ngon miệng.
Quan Vũ Niệm vốn lo lắng người quen ăn sơn hào hải vị như cậu sẽ chế món cô làm, nhưng xem ra cô lại hiểu lầm cậu rồi.
Quan Vũ Niệm quên mất việc mình phải ăn cơm, cứ thể nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp ma mị của cậu.
Lần đầu tiên, cô cảm giác thật sự có người ngắm thôi đã thấy no...
Đâu phải tôi bảo anh mua, tôi còn ném đi giúp anh nữa, liên...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.