Chương 2644: Bước từng bước vào cái bẫy của cậu (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 634 chữ
- 2022-02-19 10:36:00
Quan Vũ Niệm nhìn những người bảo vệ đang đứng trước mặt mình, lại nghiêng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên dưới vẫn là đám đôn8g chen chúc, cổ họng cô chợt căng lên.
Cô khẽ nuốt nước bọt, không nhịn được mà tiến sát về phía cửa sổ để quan sát3.
Quan Vũ Niệm rùng mình! Vì sự an toàn của bản thân, dĩ nhiên lúc này có đánh chết cô cũng không thể đi ra ngoài!
Những lời cũng đã nói ra, nếu không ra ngoài...
Quan Vũ Niệm xoa xoa cánh tay,lúng túng đi về phía Dương Thư Trần.
Cô cười xòa nói:
Cậu Trần, tôi suy nghĩ kĩ rồi.
Dù sao thì với thân phận của Dương Thư Trần, cho dù là thiên kim tiểu thư bình thường cũng không xứng với cậu, huống hồ là một người như cô.
Quan Vũ Niệm rõ ràng chỉ muốn bản thân an tâm, nhưng đến cuối cùng, ánh mắt không tự chủ được mà trở nên hiu quạnh.
Đúng là không thể tin được, theo như lời đồn thì cậu Ba nhà họ Nghiêm là người vô cùng đào hoa phong lưu, thế mà9 lại có dáng vẻ dịu dàng này sao?
Mấy cậu không nhớ dáng vẻ khi nãy anh ấy che chở cho bạn gái sao? Cậu Ba đào hoa gì chứ6, đây chính là người vô cùng chung tình đấy!
Xong rồi, tớ ghen tị với bạn gái anh ấy chết mất.
Tớ cũng thế, nếu anh ấy 5có thể nói với tớ một câu dịu dàng như thế, không khéo tớ hạnh phúc đến chết mất...
Quan Vũ Niệm nghe những lời bàn tán không ngừng ấy, cơ thể không khỏi run rẩy nhè nhẹ.
Cô nghiêng đầu nhìn người đàn ông đang ngồi trên sofa.
Dương Thư Trần đang ngồi rất thoải mái, dường như không hề khó chịu vì câu nói của cô, chẳng qua bây giờ trong mắt cậu có thêm một chút ưu tư mà cô không thể hiểu.
Khi nhìn sang khuôn mặt đẹp trai ma mị của Dương Thư Trần, cô càng lúc càng thấy mình cách xa cậu...
Ai nói chúng ta không phải kiểu quan hệ đó?
Dương Thư Trần cuối cùng cũng lên tiếng.
Từ nhỏ Quan Vũ Niệm đã là trẻ mồ côi, sớm đã học được cách nhìn sắc mặt người khác.
Cô nhạy cảm và yếu đuối, nhưng thật ra lại kiên cường hơn người khác một chút.
Cậu từ từ đứng lên, đi đến trước mặt Quan Vũ Niệm, đưa mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt nhỏ đang lúng túng kia.
Cậu như không hiểu ánh mắt đang trốn tránh của cô, nắm lấy cằm cô rồi kéo mạnh người con gái ấy về phía mình.
Thật ra ai mà chẳng có lúc bị hiểu nhầm, cũng không phải chuyện gì cũng cần đứng ra giải thích, chỉ cần chúng ta biết giữa chúng ta không phải loại quan hệ đó là được rồi, anh nói xem có phải không?
Dù sao cũng chỉ là một đám người đến xem phim, chụp được vài bức ảnh, cho dù có ai nhớ được cô, sau này phát hiện cô là trẻ mồ côi thì cũng coi chuyện này như đùa thôi.
Nhưng người nhạy cảm như cô giờ phút này cũng không thể hiểu được biểu cảm trên khuôn mặt Dương Thư Trần rốt cuộc là vui hay không vui.
Bên ngoài càng lúc càng nhiều người, nếu bây giờ cô thực sự đứng ra giải thích rằng cô và Dương Thư Trần thực sự không phải là người yêu, đoán chừng cũng chẳng ai tin, có khi còn bị đám người này nói là cô không biết suy nghĩ...
Hơi thở ấm nóng phả thẳng vào mặt cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.