Chương 2646: Bước từng bước vào cái bẫy của cậu (3)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 533 chữ
- 2022-02-19 10:36:00
Nhưng khi cô nhìn rõ tình huống bên ngoài thì lại bối rối.
Đây là...
cửa sau? Xung quanh họ không có lấy một bóng người.
Quan Vũ Niệm vội quay lại nhìn thì mới phát hiện hóa ra bọn họ đã ra ngoài từ cửa khác.
Người đàn ông này, bề ngoài nhìn như cà lơ phất phơ, không có ý tưởng gì nhưng trên thực tế cậu lại là người rất cứng rắn, không nghe ý kiến của bất kì ai.
Nói đi là đi, ngay cả cơ hội phát biểu ý kiến cũng không cho cô.
Tới rạp chiếu phim đương nhiên là để xem phim rồi.
Dương Thư Trần ném cho cô một ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, sau đó ôm cô vào lòng, dẫn cô đi vào trong rạp chiếu phim.
Sao anh không nói sớm là phòng nghỉ c3ó cửa sau?
Quan Vũ Niệm lẩm bẩm.
Hai cô cho rằng bọn họ cứ phải trốn mãi ở trong đó.
Cô cũng có hỏi đầu.
Dương Thư Trần 9nhìn cô, hờ hững nói.
Nét cười nơi đáy mắt cậu giống như nói rằng nếu nói cho cô biết thì sao có thể thấy được dáng vẻ nhát như chu6ột của cô chứ?
Quan Vũ Niệm cũng biết rằng bản thân rất sợ.
Từ nhỏ cô đã quen ở một mình, cái gì cũng không sợ, chỉ sợ bản 5thân trở thành tiêu điểm chú ý của người khác.
Có lối đi riêng, không bị ai nhận ra hết.
Quan Vũ Niệm vừa đi đến cửa phòng chiếu đã thấy đám người phía trước, không tự chủ mà căng thẳng.
Thật sự sẽ không bị ai nhận ra chứ?
Cô vừa dứt lời, một chiếc mũ lưỡi trai đã được đội lên đầu.
Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, một cái tay khác liền ấn đầu cô vào lòng mình, thấp giọng nói:
Đi theo tôi, đừng lên tiếng.
Quan Vũ Niệm nghe vậy thì ngoan ngoãn cúi đầu, để mặc cho cậu dắt cô đi đến hàng ghế cuối cùng trong rạp.
Suốt dọc đường đi, từng hàng người băng qua họ, trái tim Quan Vũ Niệm cũng thình thịch liên hồi.
Vừa lo lắng bị người ta nhận ra, vừa có cảm giác thú vị khi qua mắt được cả đám người.
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân mà cô thích máy tính.
Trên Internet, cô có thể che giấu sự tự ti vì bị người nhà vứt bỏ, cô có thể có được cảm giác an toàn mà mình hằng mong muốn.
Bây giờ chúng ta đi đâu đó?
Quan Vũ Niệm vừa nói xong thì bỗng giật mình nhận ra gần đây hình như cô rất hay hỏi Dương Thư Trần rằng bọn họ phải đi đâu.
Đến khi ngồi vào ghế rạp chiếu phim, cô mới dám tin rằng cô và Dương Thư Trần cùng đi ra ngoài xem phim dưới con mắt của biết bao nhiêu người...
Họ đến khá sớm, sau khi yên vị rồi vẫn còn nhiều người lục tục đi vào.
Dương Thư Trần đưa bắp rang trong tay mình cho cô, đồ uống cũng cắm sẵn ống hút đưa đến bên miệng cô.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.