Chương 2674: Động lòng (1)


Máy tính cô chưa tắt, cửa cũng chưa đóng...


Dương Thư Trần, bây giờ tôi thực sự không có tâm trạng nấu cơm cho anh, anh có thể.

Ai nói bắt 8cô nấu cơm cho tôi?
Dương Thư Trần liếc sang cô, để lại một câu đó rồi không giải thích gì thêm, đóng cửa xe và kêu trợ lý lái xe.


...
Qua3n Vũ Niệm ngồi trên xe, chưa phản ứng kịp.
Dường như Dương Thư Trần cũng biết cô thích khuôn mặt này của mình, bè5n đưa tay nâng cằm cô, để cô ngẩng đầu lên nhìn rõ cậu hơn.

Đẹp không?

..
Quan Vũ Niệm mím môi, không nói gì nhưng cái đầu nhỏ không chịu khống chế mà gật một cái.
Dương Thư Trần có cái danh yêu nghiệt cũng là vì ngoại trừ tính cách không ai có thể đoán được thì quan trọng hơn cả chính là khuôn mặt này của cậu.

Chợ thức ăn.
Đôi môi mỏng của Dương Thư Trần khẽ nhả ra ba chữ.
Nhất thời Quan Vũ Niệm như bị sét đánh, há hốc miệng nhìn chằm chằm khuôn mặt còn xinh đẹp hơn con gái kia, một hồi lâu cũng không thốt lên lời.
Cậu vừa nói cái gì?
Con gái thì nên mềm yếu một chút, có người đàn ông đẹp trai như cậu ở bên cạnh mà cô vẫn một lòng một dạ với công việc, đây là muốn tức chết cậu sao? Muốn tức chết cậu thật đấy à?
Anh muốn đưa tôi đi đâu?
Quan Vũ Niệm chớp mắt, nghe câu nói xong thì cũng không dời mắt nhưng không nhịn được mà hỏi.
Cậu vẫn luôn như vậy, không bao giờ chịu nói rõ ràng, nhất định để cô phải đoán.
Mà cậu lại còn không phải người bình thường, sao cô có thể đoán được suy nghĩ của cậu chứ...
Đẹp trai đến mức trời than đất oán, không tìm ra một điểm xấu nào.
Quan Vũ Niệm vẫn cho rằng mình là người thuộc hội không quan tâm đến vẻ ngoài, nhưng khuôn mặt của Dương Thư Trần đúng là khiến người ta không dời nổi mắt.

Đẹp thì nhìn nhiều vào, đợi đến nơi rồi tôi gọi cô.
Dương Thư Trần cười cười, rất hài lòng với phản ứng của cô.
Cậu không bắt cô nấu cơm, sao lại bắt cô tan làm giờ này? Để cô nghĩ thêm một lúc nữa, chắc chắn s9ẽ có cách giải quyết tốt hơn.

Quan Vũ Niệm, nhìn tôi.
Dương Thư Trần thấy cô cứ ngơ ngẩn mãi, lòng bàn tay đưa lên đỉnh đầu cô, xoay cô lại6 phía mình.
Khuôn mặt tuấn tú nháy mắt phóng đại trước mặt cô.
Chợ...

chợ thức ăn?! Trong đầu Quan Vũ Niệm chợt hiện lên cảnh tượng Dương Thư Trần mặc âu phục phẳng phiu, dắt theo một cô gái như thư kí là cô, phía sau còn có cả trợ lí đi theo để xách đồ, ba người đi đi lại lại trong chợ đồ ăn đủ thứ mùi tạp nham...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.