Chương 2685: Động lòng (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 579 chữ
- 2022-02-19 10:41:17
Tôi ăn một bữa cơm, cùng lắm thì trả lại cho anh một bữa.
Trong tủ lạnh có đồ ăn, anh thả tôi ra, tôi sẽ làm cho anh ăn ngay.
Qua8n Vũ Niệm nhạy bén nói, rồi âm thầm like cho mình một cái.
Rốt cuộc anh có nói hay không?
Quan Vũ Niệm không ngừng nhích người sang bên cạnh, muốn thoát khỏi cánh tay của cậu nhưng tay cậu như có mắt, cô vừa di chuyển là tay cậu đã cử động theo.
Một giây sau, tay cậu trượt vào áo ngủ của cô...
Ai không biết còn tưởng cậu ba nhà họ Nghiêm là một tên bủn xỉn nữa ấy chứ.
Không cần, đồ ăn cho cô luôn cũng được, tôi còn có thể làm cơm cho cô ăn thêm một tuần, nhưng mà cô phải đồng ý với tôi một chuyện.
Bàn tay đang sở mặt cô hơi lùi xuống, trượt đến cổ của cô.
Dù Quan Vũ Niệm có hơi tùy tiện nhưng dù sao cô cũng là con gái, bị Dương Thư Trần đùa bỡn như thế nên chẳng mấy chốc lực chú ý của cô đã dời đến bàn tay đang làm loạn của cậu.
Cô muốn ngăn cậu lại nhưng cả hai tay đều bị trói, chỉ có thể lên giọng:
Chuyện gì, anh mau nói đi!
Cô sốt ruột lắm à?
Dương Thư Trần không trả lời mà hỏi ngược lại, ngón tay vẫn tiếp tục di chuyển trên cổ áo của cô, chỉ cần dời xuống một chút nữa là chạm trúng nơi đầy đặn quyến rũ ấy.
Không phải cô muốn mời tôi dùng cơm sao, vậy thì mời tôi một bữa đi, chẳng qua là sang nhà tôi ăn, thời gian do tôi chọn.
Dương Thư Trần bắt lấy cơ hội, trả lời thẳng thắn dứt khoát.
Bây giờ toàn bộ lực chú ý của Quan Vũ Niệm đều đặt trên tay cậu, đâu nhớ nổi cậu đã đưa ra điều kiện gì chứ.
Cô quá thông minh! Chẳng phải chỉ là một bữa cơm thôi sao, đợi cô trả l3ại rồi, xem Dương Thư Trần còn nói được gì nữa.
Trả tôi một bữa?
Dương Thư Trần nheo cặp mắt đen lại như thể đang do dự.
Không thì sao?
Vậy đồ ăn tôi để trong tủ lạnh nhà cô thì sao? Lấy đồ ăn tôi mua mời tôi ăn cơm, chẳng có thành ý chút nào.
Dương Thư 6Trần vươn tay nắm cằm cô, giả vờ tức giận.
Không thì anh mang đồ ăn về hết đi, tôi mua lại lần nữa rồi làm cho anh ăn.
Quan Vũ N5iệm đau lòng, liên tục kêu lên.
Chẳng phải chỉ là một ít đồ ăn thôi sao, xem cậu keo kiệt chưa kìa.
Ánh mắt cậu trở nên sâu thẳm, đáy mắt ẩn chứa ánh sáng lấp lóe.
Cậu gần như không thể khống chế nổi khi nhìn thấy đôi môi anh đào bị cô cắn đỏ, bèn chẳng thèm kiêng nể gì nữa, chỉ muốn giải quyết cô tại chỗ thôi!
Dương Thư Trần!
Quan Vũ Niệm vừa quát lên, tay của Dương Thư Trần đã dừng lại.
Đồng thời, cậu cũng lên tiếng:
Điều kiện của tôi rất đơn giản.
Tôi đồng ý! Anh mau dài tay đi!
Quan Vũ Niệm sốt ruột đến nỗi cả cổ lẫn mặt đều đỏ ửng.
Không đổi ý à?
Tay Dương Thư Trần lại hạ xuống tí nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.