Chương 2688: Động lòng (15)


Quan Vũ Niệm vốn đang ghẹo cậu lại bị cậu ghẹo lại, gương mặt cô đỏ ửng.


Để tôi dọn đồ ăn ra...
Quan Vũ Niệm đỏ mặt, không dám nhìn mắt Dươ8ng Thư Trần nên vội bỏ chạy.
Bây giờ bọn họ trông rất giống cặp vợ chồng son.
Quan Vũ Niệm cắn môi, nhớ tới lần đánh cược với Chương Viên Uyển nên xoay người đi về phòng ngủ, lấy túi xách của mình rồi chuẩn bị đến công ty.
Hai người ăn cơm xong, Quan Vũ Niệm tự9 giác dọn chén đũa.
Lúc cô đi ra khỏi nhà bếp thì trông thấy thân hình cao lớn của Dương Thư Trần đang nằm trên sofa trong phòng khách của c6ô.

Tôi trễ giờ rồi, nếu còn không đi nữa sẽ phải nhận thông báo phê bình.
Quan Vũ Niệm thoáng nhìn đồng hồ rồi mắng thầm trong lòng.
Đều tại cái tên yêu nghiệt Dương Thư Trần này.
Cô luống cuống nên không nhìn thấy cánh cửa, suýt chút nữa là bị trượt chân, lảo đảo mấy bước mới ổn định lại đ3ược cơ thể.
Cô nghe thấy tiếng cười vang lên sau lưng, hận không thể vùi đầu vào ngực mình...
Cô không thể thua trận đấu này được.
Nếu cô thua cuộc, cô sẽ phải rời khỏi CJ.
Quan Vũ Niệm cố nói với bản thân rằng mình chưa tìm được Three, bây giờ không thể rời đi được.
Nhưng vừa mới nãy nghĩ đến chuyện phải rời khỏi, trong lòng cô bỗng có phần không nỡ rời xa Dương Thư Trần...
Một tay cậu chống đầu, gương mặt đẹp trai hơi nghiêng sang bên, tay còn lại cầm một quyển tạp chí tài chính và kinh tế.
Dáng vẻ đ5ọc sách của cậu rất chăm chú, hơi cau mày lại như đang tự hỏi điều gì đó.

Đến công ty à?
Dương Thư Trần ngồi dậy trên ghế sofa.
Thấy Quan Vũ Niệm đã thay đồ xong, bây giờ đang định đi ra ngoài, cậu vắt chéo chân, cau mày nhìn cô.
Gương mặt của cậu ở trước mặt cô làm cô quên mất hôm nay có phải là cuối tuần hay không.
Cô ngủ một giấc tới tận sáng, suýt nữa còn quên đi làm luôn...
Quan Vũ Niệm vừa mở cửa phòng thì nghe thấy một giọng nói từ tính vang lên sau lưng:
Tôi xin nghỉ giúp cô, cả ngày hôm nay cô không cần tới công ty.

...
Bàn tay đang sờ tay nắm cửa của cô bỗng chốc cứng đờ.
Cô quay đầu lại nhìn người đàn ông phía sau bằng ánh mắt kinh ngạc.
Quan Vũ Niệm nói xong thì không để ý đến Dương Thư Trần đang ngồi lỳ đó nữa, cô quay đầu bước ra cửa.
Dương Thư Trần là Tổng Giám đốc, cậu có thể khỏi quẹt thẻ chấm công nhưng cô không thể.
Quan Vũ Niệm vô thức thả nhẹ bước chân, không muốn quấy rầy cậu.
Trong đầu cô bỗng hiện lên thứ gì đó, khi nhìn sang Dương Thư Trần, vẻ mặt của cô chợt trở nên khó coi...

Không cần cảm ơn đâu, con người của tôi chẳng có ưu điểm gì, chỉ quá quan tâm người khác thôi, nếu cô không nhịn được muốn khen tôi thì cứ khen thoải mái.
Dương Thư Trần mở rộng vòng tay, đợi chờ vẻ mặt cảm động của Quan Vũ Niệm.

Đáp lại cậu là một tiếng đóng cửa.

Cô đi rồi! Cô cứ...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.