Chương 2696: Là quân tử hay là tiểu nhân? (1)



Mấy năm nay, dù là nhà họ Nghiệm hay nhà họ Dương đều ra sức làm từ thiện, vì ông ngoại tôi cần trị liệu lâu dài nên hằng8 năm bà ngoại đã giúp đỡ mấy chục hạng mục nghiên cứu chữa bệnh.
Dương Thư Trần thoáng ngừng lại một chút:
Không chỉ gi3úp đỡ, bà ngoại tôi còn thường xuyên dặn tôi cho con cá không bằng cho cần câu, không phải chỉ mình cô mới quan tâm đến s9ự đáng thương của những đứa trẻ này.
Dương Thư Trần vươn tay sờ đầu cô.

Cậu đảo mắt một cái, đổi sang ánh mắt tr6êu ghẹo, cả người dựa hết vào người của cô, nói bằng giọng trầm thấm sâu lắng.


Tiểu Niệm Niệm, tôi thừa nhận mìn5h có ý đồ riêng, tôi muốn thể hiện trước mặt cô, cô có bị tôi làm cảm động chưa?

Lái xe được nửa đường, Quan Vũ Niệm nhớ đến một chuyện rất quan trọng.

Dương Thư Trần, quần áo của anh ướt rồi, nhất định phải quay về nhà, trong nhà của tôi không có quần áo của anh.

Không về.
Dương Thư Trần không thèm nghĩ đã trả lời, rồi liếc cô bằng ánh mắt ấm ức:
Tiểu Niệm Niệm, cô muốn nhân cơ hội đuổi tôi đi.

...
Cô muốn cậu đi thật, nhưng trong nhà cô không có quần áo của cậu cũng là thật.
Đâu thể nào để cậu về nhà cởi quần áo rồi trần truồng trong nhà cô được chứ...
Hình ảnh kia đẹp quá, cô không dám nhìn! Dương Thư Trần không đợi cô lên tiếng đã quay đầu tiếp tục lái xe, tỏ vẻ cô đừng nói chuyện với tôi, ảnh hưởng tới việc lái xe của tôi lăm.
Quan Vũ Niệm đang định đáp lại đã ngậm miệng.
Đợi đến khi xe dừng lại trước căn hộ của cô, cô tự giác mở dây an toàn rồi xuống xe, đứng cạnh cửa xe phất tay chào tạm biệt cậu.

Thanh niên ưu tú anh tuấn phóng khoáng, chính trực đẹp trai thế này mà cô không định lấy thân báo đáp tôi à?

...
Quan Vũ Niệm lấy tay bịt tai lại, lạnh lùng liếc nhìn cậu, không xem những gì cậu nói là thật.
Cô hơi tựa người vào ghế xe, chuẩn bị nhắm mắt nghỉ ngơi.
Nói chuyện phiếm với Dương Thư Trần, nếu không bị ông trời đánh chết thì cũng bị cậu chọc tức chết.

Đồ của anh ướt rồi, đừng chậm trễ nữa, mau đi về đi.
Đáp lại cô là ánh mắt bí ẩn và nụ cười như có như không của Dương Thư Trần.

Quan Vũ Niệm không rõ cậu có ý gì.

Một giây sau, xe của cậu lái sang chỗ đậu xe bên cạnh rồi dừng lại, sau đó cậu đi đến trước mặt cô.


Dương Thư Trần, trong nhà tôi không có quần áo của anh...
Quan Vũ Niệm nhấn mạnh.

Cô còn chưa dứt lời, Dương Thư Trần đã rút điện thoại ra gọi cho trợ lý:
Mang cho tôi hai bộ đồ sạch, chuẩn bị thêm hai bộ đồ ngủ nữa...

Ừ, mang qua bây giờ luôn.
Dương Thư Trần cúp điện thoại, cố ý đung đưa điện thoại trước gương mặt hoảng sợ của Quan Vũ Niệm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.