Chương 2702: Ghen tuông bùng phát! (1)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 649 chữ
- 2022-02-19 10:46:33
...
Bàn tay đang cầm điện thoại chợt khựng lại, nhưng Dương Thư Trần lập tức lấy lại tinh thần:
Hôm nay tôi sẽ về công ty, có ch8uyện gì thì đợi lát nữa hẵng nói.
Dương Thư Trần cúp điện thoại, vươn tay ôm lấy Quan Vũ Niệm đang kích động.
Cô3 bình tĩnh chút đi!
Ngu ngốc, cô là heo hả? Chẳng lẽ chính cô không có cảm giác, không biết mình có làm chuyện này chưa à?
Dương Thư Trần thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô đờ ra bèn hạ giọng quát, tiếng quát như thú hoang chèn
ép khí thế của Quan Vũ Niệm hoàn toàn.
Quan Vũ Niệm thấy cậu không giống như nói láo nên đành buông tay ra, không cam lòng cãi cọ:
Tôi không có kinh nghiệm, làm sao mà biết cảm giác sau khi làm là gì...
Nếu là anh thì anh có thể bình tĩnh hả? Anh buông ra, hôm nay tôi muốn chết chung với anh!
Quan Vũ 9Niệm không thể tránh thoát vòng tay của Dương Thư Trần nên há mồm cắn vai cậu.
Cô tin tưởng cậu như vậy, thế mà cậu lại nh6ân lúc cô uống say để mà...
Khốn kiếp!
Chỉ thay một bộ quần áo mà cậu suýt đã mất đi sức lực. Quả thật lúc đầu cậu đã có ý định ăn cô, nhưng cậu chỉ vừa ôm được người thì đã bị đánh một trận rồi. Sức mạnh đó hoàn toàn không giống của người đang ngủ.
Trước khi cậu kịp trừng phạt Quan Vũ Niệm, cô đã bắt đầu ôm cậu làm nũng như uất ức lắm, cuối cùng còn nôn hết lên người cậu...
Cậu cực khổ chăm sóc cô suốt đêm như cha như mẹ, kết quả cô vừa thức dậy đã đánh cậu một trận, đến một câu cảm ơn cũng không có.
Đau!
Dương Thư Trần cũng hít một hơi lạnh,
Quan Vũ Niệm phát điện5 như mèo hoang, Dương Thư Trần đành phải khống chế hai tay của cô mạnh hơn để cô không thể tổn thương bản thân. Cậu lên tiếng bằng giọng nói trầm thấp rất có sức xuyên thấu:
Tôi
không hề chạm vào cô!
...
Dương Thư Trần nghẹn lời, thầm nghĩ cô đã ngốc thế mà còn có lý do nữa à?
Nếu ngày nào đó cậu chết đi thì chắc chắn là do bị cô chọc tức chết!
Quan Vũ Niệm khẽ nhúc nhích, ngoài cơn khó chịu vì say rượu ra thì cơ thể cô không có cảm giác gì khác...
Người nào đó uống say rồi nửa đêm cứ nôn lấy nôn để, lúc thì ôm tôi giở trò, lúc thì đòi uống nước. Chẳng lẽ tôi không thay quần áo với lau mặt cho cô, để cô ngủ với cái thân thổi à?
Dương Thư Trần lạnh lùng quay mặt đi, hừ hừ vài tiếng. Bỗng nhiên, tầm mắt của cậu dừng trên ngực của cô, hình ảnh nhìn thấy đêm qua hiện lên trong đầu làm ánh mắt cậu trở nên sâu thẳm hơn.
Quan Vũ Niệm rất gầy, nhưng không ngờ là vóc dáng của cô lại tốt như vậy.
Quỷ mới tin anh!
Quan Vũ Niệm gào lên mà không thèm nghĩ ngợi, đồng thời cắn vai cậu một lần nữa.
Ngay sau đó, cô ngây người, ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt với vẻ ngạc nhiên.
Cậu vừa nói gì?
Cậu không lừa cô.
Vậy anh cởi quần áo tôi ra làm gì?
Quan Vũ Niệm lấy chăn che kín người, vẫn nâng cao cảnh giác.
Ai biết có phải do lương tâm cậu trỗi dậy nên cậu mới bỏ qua cho cô vào giai đoạn cuối cùng không chứ.
Còn người bạn trai nào sổ khổ hơn cậu nữa không?
Nếu biết trước kết quả là bị đánh thì thà đêm qua cậu ăn cô luôn cho rồi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.