Chương 2707: Ghen tuông bùng phát! (6)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 636 chữ
- 2022-02-19 10:46:33
Bọn họ sẽ không có kết quả!
Sao cô có thể thích Dương Thư Trần...
Cô chỉ cảm kích cậu, chỉ xem cậu như bạn bè...
Tên hiển thị trên màn hình khiến cô tức khắc cứng đờ,6 nhìn chằm chằm điện thoại thật lâu, quên luôn việc nghe máy.
Điện thoại nhanh chóng ngắt kết nối. Cùng với màn hình điện thoại đang dần tố5i xuống còn có đôi mắt trong sáng của cô.
Ngay sau đó, điện thoại di động lại vang lên lần nữa.
Tiếng chuông phách lối như một người đàn ông giả heo ăn thịt hổ, khiến người ta không thể phớt lờ.
Tiểu Quan, cô làm sao vậy? Ngơ ngác cái gì đấy, điện thoại đang reo kìa!
Bên cạnh có đồng nghiệp đi ngang qua, nhắc nhở một câu.
Quan Vũ Niệm vội vàng cầm điện thoại lên, đi vào phòng giải khát, đi tới nơi không người mới nhận điện thoại.
Quan Vũ Niệm không tới phòng giải khát, nửa đường đã quay ngược trở về rồi ngồi vào bàn làm việc của mình, tức giận suốt một buổi sáng. Thế nhưng khóe mắt vẫn không tự chủ liếc nhìn thời gian dưới góc màn
hình máy tính...
Mười một giờ năm mươi chín phút, cô bật người đứng lên. Nhân lúc đồng nghiệp đều đang chuẩn bị đi ăn trưa, cô lén lút chạy tới văn phòng Tổng Giám đốc.
Dương Thư Trần, anh làm gì đấy, đây là công ty!
Ở địa bàn của cậu mà cậu còn dám xằng bậy, không sợ bị người ta phát hiện cậu quấy rối nhân viên nữ sao?
Tôi chỉ nhắc nhở người nào đó một chút, trưa nay đừng quên tới phòng làm việc ăn cơm cùng tôi.
Giọng nói lười biếng của Dương Thư Trần vang lên bên kia điện thoại rất rõ ràng. Giọng nói trầm thấp như một con
báo săn đang duỗi người sau khi tỉnh ngủ, bình tĩnh mà tràn ngập nguy hiểm.
Dương Thư T8rần bề ngoài nhìn cà lơ phất phơ, thật ra nội tâm rất lương thiện, cậu là người tốt. Cậu còn giúp đỡ người trong trại trẻ mồ côi...
Trong đ3ầu Quan Vũ Niệm toàn là một mớ hỗn độn, cũng không biết mình đang suy nghĩ cái gì, chỉ là cắn môi càng lúc càng mạnh, cắn sắp rách môi rồi vẫn khôn9g nhớ buông lỏng.
Điện thoại đột nhiên đổ chuông khiến cô càng thêm hoảng sợ!
Quan Vũ Niệm cầm điện thoại di động, cô muốn ăn thịt người!
Nhất định là Ninh Phong Khải đoán sai, cô sẽ không thích Dương Thư Trần, bọn họ là kẻ thù, kiếp trước có thù, kiếp này trở lại báo thù!
Bây giờ cô chỉ muốn chém Dương Thư Trần thành tám mảnh...
Không đợi Quan Vũ Niệm lên tiếng, cậu đã nói tiếp:
Nếu đúng mười hai giờ cô còn không xuất hiện, tôi sẽ tự mình đi bắt.
Dứt lời, cậu cúp điện thoại.
Cúp rồi.
Cậu không cho cô cơ hội nói chuyện mà đã cúp điện thoại rồi à?
Cô vừa chuẩn bị giơ tay gõ cửa thì cánh cửa đã bị kéo ra từ bên trong.
Một bàn tay bắt lấy cổ tay cô, dùng sức lôi kéo, Quan Vũ Niệm cứ thế đâm sầm vào trong!
Còn chưa kịp hét lên, mũi cô đã đụng phải một bức tường thịt rắn chắc cường tráng.
Giọng điệu trêu cợt vang lên trên đỉnh đầu:
Tiểu Niệm Niệm, xem ra nguyên buổi sáng hôm nay cô vẫn luôn nhớ tôi, vừa thấy mặt đã không chờ nổi nữa.
Anh mới không chờ nổi, còn đứng đây đón tôi!
Quan Vũ Niệm giãy ra khỏi lồng ngực cậu, thẳng lưng phản bác.
Không phải chỉ có cậu mới biết trêu chọc, cô cũng biết đấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.