Chương 2713: Ghen tuông bùng phát! (12)
-
Chỉ Yêu Mình Em
- Phù Đồ Yêu
- 561 chữ
- 2022-02-19 10:46:33
Hai người đi vào khu mua sắm bằng đường dành cho khách VIP.
Cậu chủ.
Dương Thư Trần vừa mới xuất hiện đã có bốn vệ sĩ mặc vest đen cầm8 theo bộ đàm xuất hiện. Bốn người cung kính chào hỏi, cẩn trọng nghiêm ngặt.
Không phải mua quà gặp mặt cho ba mẹ cậu hả, sao lại bảo cô thử váy?
Áo quần của tôi tôi sẽ tự mua.
Quan Vũ Niệm nhìn chằm chằm chiếc váy trong tay cậu bằng ánh mắt đầy kháng cự.
6
Yên tâm, tôi rất yên tâm.
Quan Vũ Niệm ngoài cười nhưng trong lòng không cười.
Đi mua sắm mà chẳng khác nào đi tù, xung quanh còn có 5vệ sĩ chịu trách nhiệm dọn đường. Rầm rộ như vậy cũng chỉ có Dương Thư Trần mới làm được.
Tầng trên cùng đều là quầy VIP,ở đây người bình thường kh3ông có chứng nhận thân phận đặc biệt thì không thể vào, cậu chủ có thể yên tâm.
Người dẫn đầu tới trước mặt Dương Thư Trần báo cáo.
Ng9he vậy, sắc mặt Dương Thư Trần không chút thay đổi, chỉ liếc nhìn Quan Vũ Niệm một cái, dùng ánh mắt hỏi cô bây giờ yên tâm được chưa?
Dương Thư Trầm híp mắt một cái, vươn tay về phía cô:
Chuyện này không thể thương lượng, ra đây.
...
Quan Vũ Niệm thấy nhân viên hướng dẫn đứng bên cạnh đang che miệng cười, hận không thể dẫm chân cầu hai cái!
Cô ôm váy che mặt, đóng cửa rầm một tiếng.
Tới hai phút năm mươi giây,Dương Thư Trần đã quay đầu nhìn phòng thay đồ.
Không cho cậu cơ hội đi vào phục vụ cho quý cô, cửa phòng quần áo đã tức khắc mở ra, chỉ có điều không phải toàn bộ mà là kéo ra một khe hở.
Làn da vốn trắng nõn mềm mại của cô giờ lại càng thêm mịn màng.
Mái tóc đen dài buông xõa xuống đầu vai.
Không ai nói với cô đi gặp bố mẹ chồng mặc đẹp một chút cũng là một sự tôn trọng à?
Dương Thư Trần cất bước tiến lên, nhét chiếc váy trong tay vào tay cô, không nói không rằng, chỉ đẩy cô vào phòng thay đổi
Đừng rề rà, thay nhanh một chút, ba phút không ra, tôi sẽ vào đó thay giúp cô.
Quan Vũ Niệm vừa định nói gì đó, Dương Thư Trần đã tiến lên trước, kéo cánh tay đang cho trước ngực của cô, lôi cô ra khỏi phòng thay đồ.
Váy trắng khoác lên người cô, rất lả lướt.
Quan Vũ Niệm, đang nói thầm cái gì đấy? Qua đây, thử cái váy này xem.
Dương Thư Trần cầm một chiếc váy voan dài màu trắng, vừa ngẩng đầu đã thấy Quan Vũ Niệm vẫn đứng ngơ ngác ở cửa.
Tôi thử?
Quan Vũ Niệm vừa tìm về ba hồn bảy vía, chờ thấy chiếc váy trong tay Dương Thư Trần lại càng thêm bối rối.
Đầu nhỏ mềm mại của Quan Vũ Niệm nhô ra:
Dương Thư Trần, chúng ta nhất định phải đến nhà anh ăn cơm à? Hay là đổi một nơi khác ăn cơm với anh đi? Anh muốn ăn gì cũng được.
Quan Vũ Niệm đưa tay che
ngực, nhỏ giọng thương lượng.
Một phút trôi qua.
Hai phút trôi qua.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.