Chương 2737: Thân phận của three bại lộ! (6)


Sau khi nghe thấy cậu nói gì, đầu óc vốn vẫn còn rối loạn của Quan Vũ Niệm đã đứng máy luôn!

Cậu nói cậu quên lấy.8..
Nụ cười trên khóe môi Dương Thư Trần càng thêm rõ hơn. Cậu gọi với một tiếng với cửa phòng đang đóng chặt:
Tiểu Niệm Niệm, nếu cô không lấy giúp tôi, lát nữa tôi chỉ có thể để trần đi ra ngoài...

Råm...
Cơ thể cao ráo của Dương Thư Trần tựa vào vá9n cửa, thấy cô đỏ mặt bỏ chạy thì cậu khẽ nhếch môi, bày ra vẻ mặt vô tội:
Nhờ lấy đồ lót giùm thì là lưu manh, chẳng lẽ6 không mặc đồ lót ra ngoài là không lưu manh à?

Cậu có thể tưởng tượng ra nếu bây giờ Quan Vũ Niệm đang đứng trư5ớc mặt cậu, chắc chắn cô sẽ ném một cái gối vào mặt cậu rồi đánh cậu một trận!

Đồ lưu manh!
Quan Vũ Niệm bực mình cắn răng như bị kim đâm phải. Cô bật dậy khỏi ghế sofa, quay người chạy v3ào phòng ngủ.

Sầm
một tiếng, cô dùng sức đóng sập cửa lại.
Giọng của Dương Thư Trần rất lớn, trong giọng nói từ tính lộ vẻ trêu cợt.
Cơ thể Quan Vũ Niệm cứng đờ, cô vội vàng cho điện thoại lại nhưng vẫn chậm...

Em không tiện à?
Giọng nói hờ hững của Ninh Phong Khải vang lên bên kia điện thoại. Anh bỗng nhận ra được điều gì đó từ những lời cô nói.

Bên cạnh em có ai à? Dương Thư Trần?


Sao em lại để cậu ta đến nhà em hả? Tiểu Niệm, em có biết mấy giờ rồi không? Đâu phải em chưa từng nghe nói tới thanh danh của Dương Thư Trần? Cậu ta chính là một con sói, lỡ cậu ta có ý đồ gì không tốt với
em...


... Thật ra Dương Thư Trần không phải vậy đâu, anh ấy không xấu xa thế đâu.
Quan Vũ Niệm còn định nói gì nữa thì điện thoại đã cúp máy.
Cô cầm điện thoại di động, vẻ mặt hơi tái đi. Cô cúi đầu như thể đứa trẻ bị gia đình ngăn cấm yêu đương.
Thế nhưng ngay lập tức, bên kia điện thoại yên tĩnh không có tiếng động. Sự yên tĩnh đó như thể cả thế giới đều mất đi âm thanh, yên tĩnh đến mức khiến người ta bất an.
Quan Vũ Niệm mím môi, đang do dự không biết phải phá vỡ không khí yên tĩnh này thế nào thì ngoài cửa truyền đến giọng nói của Dương Thư Trần trong phòng tắm:
Tiểu Niệm Niệm, quần lót của tôi đâu?

Đáp lại cậu là tiếng người ngã khỏi giường trong phòng ngủ.
Quan Vũ Niệm bò dậy từ dưới đất. Cô đỡ eo của mình, đang định đi ra ngoài giết Dương Thư Trần thì bỗng nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình vang lên.
Cô giật mình, xác định bản thân không nghe lẩm mới bước lên trước nhận điện thoại.

Phong Khải? Sao bây giờ anh lại gọi điện thoại cho em?

Ninh Phong Khải đã nghe thấy rồi.

Xem ra lời nhắc nhở của anh dư thừa rồi, em chẳng hề muốn đề phòng cậu ta.
Giọng điệu lạnh lùng của Ninh Phong Khải vang lên từ bên kia điện thoại, như thể đã cách một thế kỷ.

Không đâu không đâu, đây không phải lần đầu tiên anh ấy đến đây, anh ấy sẽ không làm gì em đâu. Với lại anh ấy chỉ tới nhà em thay quần áo ướt thôi.
Quan Vũ Niệm sốt sắng giải thích, cô không mong Ninh Phong
Khải lo lắng cho mình.

Phong Khởi...
Quan Vũ Niệm không ngờ Ninh Phong Khải lại nhạy bén như vậy, mới đó đã đoán đúng rồi. Nhất thời, cô chẳng biết phải giải thích với anh ra sao. Bây giờ Dương Thư Trần đang ở lại nhà của cô, hơn
nữa không chỉ ở một hai ngày.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.