Chương 2739: Thân phận của three bại lộ (8)



Bôi thuốc cho tôi.
Ánh mắt Dương Thư Trần tối lại. Cậu ném thuốc mỡ trong tay lại cho cô rồi nói với vẻ đương nhiên:
Cô ra t8ay, tôi không đánh trả, cô nhất định phải chịu trách nhiệm với tôi.



Chỉ đánh anh có mấy cái, anh đừng giả chết với t3ôi. Lát nữa tôi mà giận thật, tôi sẽ để anh biến từ chết giá thành chết thật đấy!
Quan Vũ Niệm đón lấy thuốc mỡ theo bản năng9 nhưng cô không đi tới mà chỉ lạnh lùng

cảnh cáo.
Cậu đã bị đánh lại còn không được ôm, không được hôn, nếu không chiếm được chút lợi ích ngoài miệng thì hôm nay cậu không tài nào ngủ được.

Anh...
Thấy gương mặt đắc ý của người đàn ông trước mặt, Quan Vũ Niệm biết ngay là cậu cố ý.
Cô hạ quyết tâm, mạnh miệng trả lời:
Bôi thuốc thì bôi thuốc, anh có bản lĩnh thì cởi quần ra, bây giờ tôi sẽ giúp anh bôi...
Quan Vũ Niệm còn chưa nói hết chữ
thuốc
, Dương Thư Trần đã cởi quần mình ra với tốc

...
Quan Vũ Niệm sửng sốt ba giây mới lấy lại tinh thần. Cô ngẩng đầu nhìn cái mông của Dương Thư Trần rồi lại nhìn thoáng qua thuốc mỡ trong tay, bên tại vẫn văng vẳng câu nói không biết xấu hổ kia của cậu.
Một giây sau...

A...
Một tiếng thét chói tai đột ngột vang lên, gần như muốn lật tung nóc nhà!
Những chỗ khác thì thôi, nhưng chỗ cậu bị thương lúc này lại6 là cái mông, thế mà cậu lại còn mặt dày đòi cô bôi thuốc giúp mình.

Chỉ bôi thuốc thôi mà, thẹn quá hóa giận à? Tôi 5còn tưởng cô cứ nhằm cái mông của tôi mà đánh là vì thích mông của tôi đấy, tôi đang định thành toàn tâm nguyện của cô, không ngờ cô lại căng thẳng như thế.

Dương Thư Trần xoay người, đổi từ nằm sấp sang nằm nghiêng trên ghế sofa. Một tay cậu chống đầu, nhướng mi nhìn Quan Vũ Niệm một cái, bỡn cợt cô.
độ nhanh như chớp. Tốc độ ấy như thể đã chờ câu nói này của cô từ lâu lắm rồi.
Thấy Quan Vũ Niệm sửng sốt, cậu nhếch môi mỉm cười trêu ghẹo, bờ môi mỏng hé mở, nói từng chữ một:
Cô mới nói là đè tôi à()?

() Dương Thư Trần đang chơi chữ. Bôi thuốc là thở, đồng âm với chữ đè (E).
Lưu manh!

Tên lưu manh!

Cô không đánh chết cậu thì đúng là đầu óc úng nước rồi.

Quan Vũ Niệm thở hồng hộc xoay người đi tìm sợi dây thừng, vừa quay lưng thì nghe thấy tiếng kêu đau đớn từ đằng sau.

Cô dừng bước, quay đầu nhìn lại. Thấy mặt Dương Thư Trần trắng bệch, cô không dám dời mắt xuống nữa. Vừa nghĩ tới chuyện cậu không mặc quần, gương mặt nhỏ nhắn của cô đỏ ửng.


Ánh sao vậy? Tôi chỉ đánh anh mấy cái, không chết ai được, anh đừng giả chết với tôi.
Quan Vũ Niệm dời mắt khỏi người cậu, lên giọng cảnh cáo.

Hôm nay cậu mới giúp cô, sao cô có thể đánh cậu thật, chỉ vung một cái đã thu tay lại rồi. Nhưng lúc đó cô lại nghe thấy tiếng cậu hít vào, nghe có vẻ rất đau...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Chỉ Yêu Mình Em.